CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 111

“Ta nghĩ mình vẫn có thể tự lo được.” Anh chỉ bị thương phần dưới

thắt lưng nên chuyện thay áo có lẽ sẽ dễ dàng thôi.

Victoria bước ra khỏi phòng còn anh với tay lấy gói quần áo mà

Franklin để lại. Khi tay anh đưa lên mở nút thắt, một cơn chóng mặt ập đến
khiến anh váng cả đầu. Có lẽ anh đã đánh giá thấp hiệu quả của thuốc
phiện. Anh cố chống lại sự khó chịu, cởi áo rồi chọn một cái sơ mi sạch.
Với cái vẻ hốc hác hiện tại, anh chắc rằng mình có thể dọa bất kỳ người phụ
nữ nào, nhất là tiểu thư Andrews. Anh đã chẳng hề cạo râu suốt mấy ngày
nay.

Một chuyển động nhẹ thu hút sự chú ý của anh, nhưng anh không

quay người lại. Nàng đang đứng đó, quan sát anh. Anh biết là thế qua tiếng
váy sột soạt. Khi nàng không lên tiếng, một ham muốn xấu xa trỗi dậy.

Vậy ra, nàng muốn nhìn anh sao?

Thật sai lầm khi đi nhìn một người đàn ông bán khỏa thân, Victoria

cầm trong tay bàn cờ gỗ và những quân cờ của cha, nhưng ngài Smith vẫn
chưa mặc xong quần áo. Anh cầm áo sơ mi trong tay, quay lưng về phía
nàng.

Da anh ánh lên màu nâu đồng, tương phản hoàn toàn với chiếc áo

trắng tinh. Tấm lưng rộng để lộ phần vai rắn rỏi với những đường nét mạnh
mẽ như tạc tượng kéo dài đến xương sườn. Nàng tưởng tượng thấy mình
đưa tay chạm lên đôi vai đó rồi trườn dọc xuống phần lưng.

Ánh mắt nàng dán chặt vào ngài Smith khi anh mặc áo sơ mi và đưa

mắt nhìn về sau. Trong bóng tối, nàng chắc rằng anh chẳng thể thấy mình.
Nhưng không hiểu sao tim nàng lại rộn lên lỗi nhịp.

Mi sẽ chẳng bao giờ có được một người đàn ông như thế, nỗi sợ hãi

giễu cợt nàng. Nhất là anh ta biết hết sự thật về mi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.