CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 128

“Có lẽ họ nên nói thế.”

Anh chậm rãi đứng dậy, dùng cây nạng tiến về phía lò sưởi ở bên kia

phòng. Còn hơn một tuần nữa sẽ đến lễ Giáng sinh và bà Larson đã trang trí
lò sưởi bằng thông và mấy cành ô rô. Nến tỏa ra ánh sáng rực rỡ khắp cả
phòng và cả ở bậu cửa sổ. Victoria bước theo anh, không hiểu sao anh lại tự
dưng rời khỏi bàn ăn. Dưới ánh lửa, gương mặt anh như phủ một vầng hào
quang dù những biểu cảm vẫn được che giấu cẩn thận. Nàng không biết anh
có muốn nói chuyện với mình không, hay nàng nên trở lại bàn ăn.

“Sao anh lại nhìn tôi như thế?” nàng thì thầm.

Đôi mắt xanh như vây chặt lấy Victoria. “Chẳng lẽ cô không biết câu

trả lời sao?”

Nàng không thể tự trả lời câu hỏi đó vì trái tim đang đập rộn ràng.

Nàng muốn tin rằng anh quan tâm tới mình nhưng lại sợ lý do thực sự đó.

“Ta thích được ngắm cô,” anh nói.” Và ta không phải là một người

nhất mực tuân thủ mọi nguy tắc.”

Lời khen tặng len lỏi chìm vào sâu trong tim nàng khiến nàng thấy

lúng túng không biết nên đáp lời thế nào. Những bông tuyết xoay tròn bên
ngoài cửa sổ, và anh đưa mắt nhìn ra. “Ta thích ngắm tuyết rơi. Nhất là khi
ở một nơi ấm áp, với lửa tí tách trong lò sưởi.”

“Lẽ ra nó phải ấm hơn,” nàng nói vẻ có lỗi. “Lửa hơi thấp và trong

phòng có hơi lạnh vì căn nhà này đã cũ kỹ lại còn bị gió lùa. Tôi xin lỗi,
nhưng…”

“Ta khiến cô bối rối sao?”

“Đúng là thế.” Nàng chỉ muốn duy nhất một điều là quay lại bàn ăn,

ngồi xa anh ra một chút và chấn chỉnh lại mớ suy nghĩ hỗn loạn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.