CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 142

ngài ngủ ngon.” Khi nàng định rời khỏi phòng, bóng nàng đổ nghiêng theo
ánh sáng tỏa ra từ sảnh.

“Đó là một nụ hôn tuyệt vời.” Anh nói khi nàng đứng lên, “Nếu cô

muốn thử lần nữa, ta rất sẵn lòng.”

Trong ánh sáng le lói của căn phòng, anh nhìn thấy sự ngạc nhiên trên

mặt nàng. Nàng không trả lời, nhưng sự im lặng khiến anh tự hỏi liệu có
phải nàng đang cân nhắc đề nghị đó không.

~*~

Sáng hôm sau, có tiếng gọi cửa rầm rầm. theo cường độ, Jonathan

nghĩ đó chắc chắn không phải từ một vị khách được chào đón. Anh chống
nạng đi về phía cửa và mở ra trước khi bà Larson kịp ra tới.

Jonathan nhìn chằm chằm người Scotland đứng trước mặt. Anh ta cao

to, tóc dài sẫm màu, mặc một chiếc áo sọc nâu, đỏ và xanh. Áo khoác ngoài
màu đen, và từ đôi mắt lóe lên như muốn giết người, anh biết người khách
không nghĩ sẽ thấy một người đàn ông xuất hiện trong nhà Andrews.

“Và mày là thằng khốn nào thế hả?” gã Scotland hỏi.

“Ta cũng muốn hỏi câu tương tự,” Jonathan phản kích. Người đàn

ông không trả lời, nhưng hắn đẩy anh sang một bên, thả một cái bao gì đó
xuống sàn.

“Tiểu thư Andrews!” anh ta gầm lên. “Cô có cần tôi giết gã này giùm

cô không?”

Chưa kịp nghe câu trả lời thì bà Larson đã hối hả vào phòng, đóng

cửa lại. “Này, cậu Sinclair, cậu đang để tuyết thổi tung vào nhà đó. Nếu cậu
có mang trà từ Luân Đôn tới, tôi sẽ pha cho cậu một ly.”

“Tôi có bao giờ uống trà đâu. Và cái thằng lỏi Anh này là ai thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.