CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 147


Chương 8

Victoria đã đọc lá thư của Amelia đến ba lần mà vẫn chẳng thể nào tin

nổi. Có vẻ như bà Benedict hết sức thích thú với cái áo ngực mà nàng đã
gửi và tăng giá lên cao đến nỗi người ta chỉ đủ tiền để được ngắm nó. Bà đã
ca ngợi chuyện lựa chọn chất liệu và cả việc tạo nó ra như thế nào.

Họ muốn có thêm hai mươi lăm chiếc nữa với đủ màu sắc. Hai mươi

lăm. Nàng không dám tin vào điều đó và không biết liệu mình có khả năng
may được nhiều đến thế không. Thật không thể nào.

Sinclair đã mang chiếc màu đen đi và có lẽ nó cũng sẽ được bán với

mức giá tương tự. Khi nàng mở cái túi đựng vải vóc mà anh ta đã mua,
nàng thấy trong đó không chỉ có satin, lụa, nhung… mà còn cả muslin lẫn
tơ mịn. Còn có cả ren và đăngten, phiến sừng hàm cá voi và dây – tất cả đủ
để nàng bị giằng xé giữa chuyện cười to vui sướng và hoảng sợ khi nghĩ
đến khối lượng công việc cần phải thực hiện.

Những lời cuối thư của Amelia đủ khiến nàng bừng tỉnh. Có vẻ như

Margaret và Juliette đã quyết định gọi tên của sản phẩm mới – Aphrodite’s
Unmentionables. Cái tên Aphrodite gợi nhớ đến nữ thần tình yêu. Và
Aphrodite’s Unmentionables ám chỉ đây là một thứ trang phục gợi cảm và
có tính cấm đoán.

Những thứ trang phục mà kiểu phụ nữ như nàng sẽ chẳng bao giờ

đụng tới. Mà nàng cũng có biết gì về tình yêu đâu? Nàng chỉ mới trải qua
nụ hôn đầu, nhưng sẽ không đi xa hơn thế. Cuộc sống của nàng là ở đây.
Còn cuộc sống của ngài Nottoway sẽ là một nơi khác.

“Cô không nên để cho những người như Sinclair trở thành người đưa

tin cho mình.” Ngài Nottoway chống nạng trở lại phòng khách, anh đưa mắt
nhìn ra hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.