CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 148

“Anh ấy rất hữu ích với chúng tôi”, Victoria phản đối. “Có thể anh ấy

không phải một quý ông, nhưng chúng tôi có thể tin anh ấy.”

“Cô đã biết anh ta được bao lâu rồi?”

“Cũng mấy năm rồi.” Nàng không trực tiếp trả lời, không muốn cho

anh ta biết toàn bộ câu chuyện. Dù nàng biết Cain Sinclair còn có một cuộc
đời gai góc, nhưng em gái Juliette đã thuyết phục mọi người rằng anh ta là
một người đáng tin cậy. Và theo thời gian, anh ta thực sự đã chứng minh
điều đó. Với nàng, thế là đủ.

Ngài Nottoway đặt cây nạng qua một bên và ngồi xuống đối diện.

“Vậy nếu số vải này là hàng ăn cắp thì sao?”

“Ồ, anh ấy không phải một tên trộm. Chúng tôi trả tiền để mua vật

liệu và anh ấy giữ lại một phần cho mình.” Theo biểu hiện thận trọng trên
mặt anh, nàng có thể nhận ra Jonathan nghĩ Sinclair không chỉ là một kiểu
tội phạm thông thường.

“Sao cô lại biết hắn ta không phải trộm những thứ này và giữ lại tiền

cho mình? Cô chẳng có lí do gì để tin gã cả”

“Vậy tôi có lí do gì để tin tưởng ngài không?” Victoria phản bác.

Nàng gấp lá thư lại và đặt nó lên ghế sofa. “Tôi thật lòng rất cảm kích trước
sự quan tâm của ngài, nhưng ngài không cần phải lo lắng thế. Sinclair giúp
tôi bán số quần áo tôi đã may và rất kín đáo về chuyện đó.”

“Có thể anh ta đã giữ lại phần lớn lợi nhuận cho riêng mình.”

“Em gái tôi đã xác nhận số tiền trong thư.”

Nàng nhìn thấy vẻ nghi ngờ trên mặt anh. Nhưng anh không hỏi thêm

gì, chỉ lấy bàn cờ của cha nàng và sắp xếp lại các quân. Anh cầm một con
Tốt trắng đi hai bước. “Là lựa chọn của cô thôi, tất nhiên. Nhưng hai người
không phải đang thảo luận về mấy cái váy, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.