CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 153

“Gã chính là kẻ đã mua đất của Strathland và đuổi chúng ta đi”, một

người lên tiếng, gương mặt đầy giận dữ.

Jonathan bình tĩnh nhìn người đàn ông. “Ta chỉ mới đến đây một thời

gian ngắn thôi. Sự giận dữ của anh đặt không đúng chỗ rồi.”

“Chúng tôi không thể sống ở đây được nữa”, một người lên tiếng.

“Không có đủ chỗ ở và ở trong lều thì quá lạnh với bọn trẻ con.”

Jonathan không cãi lại chỉ nói, “Ta nhớ là mới đây thôi tiểu thư

Andrews đã sắp xếp chỗ trong nhà kho cho những người bị thương. Ta nghĩ
chắc cô ấy sẽ không phiền gì nếu bọn trẻ cũng vào đó ở chung đâu.”

“Trong khi cô ta lại được ở trong một ngôi nhà tốt như thế này sao?”

người đàn ông đầu tiên lên tiếng. “Tao nói bọn tao sẽ chiếm căn nhà. Hoặc
là đốt trụi nó.”

Sự hoang dã trong đôi mắt người đàn ông cho thấy gã không sẵn sàng

lắng nghe chuyện phải trái gì. Jonathan nâng súng lên, chĩa thẳng về phía
người đàn ông. “Anh nên đi đi.”

“Mày chỉ có một khẩu súng”, gã nhắc nhở anh. “Còn bọn tao thì

đông.”

“Thì ra đây là cái mà các người trả cho gia đình cô ấy sau khi cô ấy

cho các người một chỗ để trú chân sao?”, Jonathan nói. Anh cố tìm một
luận điểm khác đủ có lý với bọn họ.

“Một nơi để trú chân sao?” Người đàn ông dậm mạnh chân xuống

đất. “Có cái quái gì ở đây ngoài một khoảnh đất đầy người đến nỗi không
đủ chỗ để đặt bô. Bọn họ đã cho tao cái gì kia chứ?”

Jonathan nhìn thẳng đám tá điền giận dữ không muốn thối lui. Tiền

bạc không thể giải quyết được vấn đề của bọn họ và nếu anh định dùng tiền
để mua chuộc, bọn họ sẽ đòi nhiều hơn. Não anh không ngừng hoạt động cố
tìm một cách để dẹp yên đám người này, và một ý tưởng chợt nảy lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.