CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 154

“Tiểu thư Andrews có thể cho vợ của các anh một công việc. Cô ấy

đang may áo váy và người ta đặt hàng nhiều hơn. Ta biết cô ấy sẽ hoan
nghênh nếu nhận được sự giúp đỡ từ những người biết may vá.” Một sự ngờ
vực bao phủ gương mặt họ nhưng anh vẫn tiếp tục nói, “Sinclair sẽ mang
chúng lên Luân Đôn bán và cô ấy không thể tự mình làm hết tất cả. Cứ đi
hỏi anh ta nếu các anh không tin.”

“Sinclair đã quay trở lại phương nam”, một người nhắc.

“Nếu vậy thì các anh cũng biết là tôi đang nói thật.” Dù cho có thành

công hay không thì anh vẫn tiếp tục, “Nếu có lời, mọi người sẽ được chia
phần.”

“Chúng tôi không thể lấy tiền mà ăn được”, người đàn ông phản bác,

nhưng sự giận dữ của anh đã dịu đi phần nào. Đám đông đã thay đổi, họ bắt
đầu trao đổi với nhau bằng tiếng Gaelic.

“Không, nhưng Sinclair có thể mang thực phẩm về, trả bằng chính

những đồng tiền đó. Vậy thì gia đình của các anh sẽ có thực phẩm qua hết
mùa đông. Nhưng nếu các anh muốn thiêu trụi ngôi nhà này và để cho cơ
hội đó biến mất, vậy thì tùy thôi.”

Một lúc sau, một người đàn ông cao lớn tiến về trước, có vẻ như ông

ta là người đại diện cho bọn họ. “Sáng mai tôi sẽ đưa vợ tôi và một vài
người nữa đến. Nếu anh nói thật, và tiểu thư Andrews có thể tạo việc làm
cùng tiền bạc cho gia đình chúng tôi...”

“Đó là sự thật.” Jonathan hạ súng xuống. “Sáng mai hãy quay lại và

tự mình nói với tiểu thư Andrews.”

Và thế là một số người bắt đầu giải tán. Anh nhìn theo cho tới khi mọi

người đều đi hết nhưng người đàn ông đầu tiên không đi theo bọn họ.
“Chuyện này chưa xong đâu”, gã nói. “Tốt nhất là mày coi chừng đấy,
thằng lỏi Anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.