CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 205

Nàng quay người đi không giấu được nụ cười. Nàng chưa bao giờ

nghĩ trên đời này lại có người chịu làm nhiều thứ cho mình đến vậy. Khi
nàng kéo được cái ghế nặng trịch vào phòng, một tiếng nói vang lên trong
lòng nhắc nhở nàng nên cẩn thận bảo vệ cảm xúc của mình cho thật tốt.
Nàng không được để con tim mình mềm yếu, bởi vì rồi anh cũng sẽ ra đi.
Có thể anh đối xử tốt với nàng nhưng rốt lại thì anh cũng phải đi thôi, đó là
những gì anh luôn nói.

“Mở cái này trước,” anh hướng dẫn, đưa cho nàng một gói nhỏ.

Nàng tháo sợi dây quấn rồi tới lớp giấy, trong là một cái muỗng. Nàng

bối rối hỏi, “Cái gì vậy?”.

“Dành cho ly trà nóng mà tối nay ta sẽ pha cho cô.”

Giọng nói bình thản như sự thật hiển nhiên là thế, như thể nó chỉ là

một món quà bình thường không quá quan trọng. Nhưng nó lại khiến nàng
cảm động vì ít nhất anh đã nghĩ đến chuyện đó. Nàng giữ lại cái muỗng,
quan sát gương mặt anh. Anh đã cạo râu sạch sẽ, nàng không biết chạm vào
gương mặt nhẵn nhịn đó sẽ có cảm giác thế nào.

“Giờ thì chọn cho ta một món.” Anh chỉ vào ba cái gói không nhìn ra

hình dạng được đặt ở một góc.

Victoria chọn một cái túi nhỏ hơn lòng bàn tay và đưa nó cho anh.

Anh lấy trong túi ra quân hậu bằng ngà voi, một quân cờ trong bàn cờ của
cha nàng, anh toét miệng cười thích thú.

“Một món quà tuyệt vời đó, tiểu thư Andrews. Ta rất thích được chơi

thêm ván nữa với cô.”

Nàng cố không rên lên một tiếng, nàng không thích trò chơi đó chút

nào. “Nếu biết món quà đó là gì, tôi sẽ không đưa anh đâu.” Nhưng nàng
vẫn nhận món quà tiếp theo anh trao. Trong bao giấy nâu là miếng bánh nho
bà Larson mới nướng hôm qua. “Để dùng với trà sao?” nàng đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.