CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 221

Suốt chặng đường về nhà, bà không ngừng lo lắng chuyện Victoria đang
phải ở lại một mình với một người xa lạ.

Bà muốn chất vấn Sinclair, hỏi xem cậu ta biết gì về người bị thương.

Nhưng cậu ta đã lên đường một ngày trước và có thể giờ này đã có mặt ở đó
rồi.

Tâm trí bà vẫn quẩn quanh với câu hỏi hóc búa không biết mình nên

làm gì đây. Sao Sinclair lại bỏ đi? Có phải cậu ta nghĩ rằng Victoria an toàn
và người đàn ông xa lạ kia chẳng thể làm gì tổn thương con bé? Bao nhiêu
lo lắng cứ gặm nhấm trong đầu bà, khiến bà không biết mình nên làm gì
nữa rồi. Bà ước gì Henry có mặt ở đây để giúp bà dọn dẹp đống ngổn ngang
này.

Nhưng ông ấy đã không hề có mặt ở đây suốt mấy năm nay rồi. Bà đã

phải tự mình giải quyết tất cả mọi chuyện. Nếu người đàn ông đó làm
chuyện gì tổn hại đến Victoria thì anh ta phải cưới con bé.

Bà nhìn chiếc khăn tay ngài Alfred để lại trong xe ngựa. Chiếc khăn

gói khoảng nửa tá bánh quy đường và một lời nhắn: dành cho hành trình
của bà.

Mấy ngày nay, bà đã ăn thứ bánh này và chẳng thể ngăn nổi những

rung động xáo trộn trong lòng trước hành động đó. Lần cuối cùng chồng bà
làm những chuyện như thế này là khi nào vậy?

Mà liệu ông ấy có từng làm chuyện thế này không? Sự thật chìm

xuống khi cảm giác tội lỗi bùng lên, trước đây quả thật bà có hơi thiếu suy
nghĩ. Bà đã thôi không quan tâm gì đến dáng vẻ bề ngoài của mình nữa mà
chỉ chú tâm đến mấy cô con gái,

Bà với lấy cái khăn tay, lắc lắc rũ cho mấy vụn bánh rơi xuống rồi gấp

lại gọn gàng. Dù rằng ông Alfred đã nói chỉ muốn làm bạn nhưng bà ngờ
rằng thật ra ông chỉ đang chờ một tín hiệu quan tâm từ phía mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.