CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 271

đen bốc lên không trung, anh chắc rằng chỉ vài giờ nữa thôi, những gì còn
sót lại của ngôi nhà là những phiến đá.

“Làm ơn đi mà”, Victoria van xin. “Chỉ cần đưa em tới chỗ nào gần

đây thôi.” Cả nguời nàng run lên và anh ôm nàng thật chặt.

“Để anh tìm thử.” Anh gọi Cain Sinclair, chờ cho đến khi anh ta đến.

“Gần đây có chỗ nào có thể ở tạm được không?” Jonathan hỏi. “Có

chỗ nào gần hơn Eilcho không, tôi sẽ đưa Victoria đến đó ở tạm đến sáng?”

Sinclair nhìn anh rồi lại nhìn sang Victoria. “Chậc. Về được nhà ngài

thì tốt hơn.” Ánh mắt ủ rũ cho thấy anh ta cũng biết tình trạng của Victoria,
“Nhưng cô có thể ở tạm nhà tôi”, Sinclair đề nghị, chỉ về phía căn nhà gỗ
bên sườn đồi. “Chỉ cách đây nửa dặm, đi về phía đồi.” Anh ta đưa tay vào
túi lấy chìa khóa bằng sắt ra. Rồi anh ta cười châm biếm. “Có thể không
phải một nơi đáng mong đợi cho đêm tân hôn nhưng hai người có thể nhóm
lửa cho ấm. Tôi sẽ bảo người ta đánh xe ngựa tới vào sáng mai.”

Jonathan nhận chìa khóa rồi gật đầu cám ơn. Anh thì thầm vào tai

Victoria, “Chúng ta đến nhà Sinclair được chứ?” Nàng không trả lời nhưng
anh có thể thấy là họ chẳng còn lựa chọn nào khác. “Còn con ngựa nào
không?”

Sinclair nhún vai. “Có một con la, nhưng cô nàng cứng đầu lắm và

chẳng thể lảm được gì.”

“Tôi phải đưa Victoria ra khỏi trận tuyết này và tôi không muốn để

nàng phải đi bộ nhiều hơn nữa.” Sự thật là chân anh đang trở nên tệ hơn.
Nửa dặm có thể là con đường vô tận nhưng không biết con la có thể cõng
được cả hai không.

Người đàn ông nhìn chằm chằm hai người một hồi rồi anh la to bằng

tiếng Gaelic gọi người em trai. Chỉ một lát cậu bé dỗ dành một con la màu
nâu tiến về phía họ. Jonathan đỡ Victoria lên con la và cầm dây cương. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.