CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 298

“Thưa công tước phu nhân, trong khi chờ hành lý của bà được đưa

đến, cho phép con chọn một chiếc váy mới trước được chứ ạ.” Dù rằng
Mary đã cố che giấu, Victoria vẫn biết cô hầu đã sớm nhận ra trang phục lỗi
thời của mình.

“Tất cả đồ đạc của tôi đã bị cháy hết cả”, nàng giải thích. “Tôi cần có

y phục mới. Hay là tôi có thể…” Nàng định bảo cô hầu mang đến cho nàng
ít vải sa nhưng rồi lại nhớ ra công tước phu nhân không được tự may áo cho
mình.

“Ôi, con xin lỗi”, cô hầu nói. “Chuyện thật khủng khiếp. Nếu bà

muốn, con sẽ bảo người tới chỗ bà Benedict. Bà ấy là một trong những
người cung cấp y phục tốt nhất Luân Đôn.”

Nghe nhắc đến bà Benedict, dạ dày Victoria như thắt lại vì cảm giác

tội lỗi. Còn nhiều đơn hàng áo ngực và áo lót… và giờ nàng không biết làm
thế nào có thể hoàn tất số đó. Nàng cũng chẳng biết số vải vóc và những
mẫu áo mà nàng và mấy người tá điền đã cắt xong giờ thành ra thế nào nữa.
Cảm giác thất vọng dâng lên khi nghĩ về điều đó.

“Con biết bà ấy sẽ có thể đưa đến cho bà một chiếc váy trước tối nay

và sáng mai, con rất hân hạnh được cùng phu nhân đi mua sắm chút gì”,
Mary nói.

Ý nghĩ liều lĩnh đi dạo một vòng quanh thành phố chẳng hấp dẫn chút

nào nhưng nàng không nói gì. “Bây giờ chỉ cần thứ gì đơn giản chút là
được”, nàng tán đồng. “Và tôi sẽ phác thảo một bộ áo váy, tôi muốn bà ấy
giao đến tận nhà.”

Vừa tìm kiếm giấy mực trong bàn viết, nàng vừa hỏi, “Ngài công

tước có thư ký riêng để quản lý thư từ không? Tôi nhìn thấy một chồng
thiếp mời chưa được mở còn nằm trong phòng sách…”.

Mary đỏ mặt nhưng vẫn thừa nhận, “Vâng, ngài ấy có một viên trợ lý.

Những thiếp mời đó không được trả lời vì chúng được gửi đến cho mẹ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.