CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 339

“Còn ngài công tước thì sao?” nàng dò hỏi. Anh ta đã không đồng ý

đi cùng nàng, và nàng đang tự hỏi bản thân liệu đi một mình thế này có phải
là một hành động khôn ngoan hay không. Dù rằng anh sẽ không phản đối
nàng đi gặp các em, nhưng nàng cảm giác anh sẽ không tham dự.

“Ngài công tước đã không hề tham dự bất kì hoạt động chung nào kể

từ khi chị ta…” Phu nhân Rumford hít một hơi, rồi lấp liếm, “Chỉ là, ngài
ấy đã không tham dự tiệc tùng gì trong suốt một thời gian dài.”

Victoria nhớ lại xấp thiếp mời chưa được trả lời và việc Jonathan

khẳng định rằng cả hai sẽ không cần phải tham gia bất kì vũ hội hay tiệc
tùng gì. “Dì nghĩ tối nay anh ấy sẽ cùng đi với chúng ta chứ?”

Gương mặt Phu nhân Rumford trở nên đầy tự ái. “Không quan trọng,

thưa công tước phu nhân. Chúng ta có thể đi với nhau và cùng vui vẻ mà
không cần biết ngài ấy có đi hay không.”

Victoria muốn tin vào chuyện này, nhưng nàng không biết cuối cùng

rồi đêm nay sẽ diễn ra thế nào. Dù rằng khi còn nhỏ, nàng đã từng cùng cha
mẹ tham dự mấy buổi tiệc nhưng nàng chưa bao giờ được ăn mặc xinh đẹp
như thế này, lại càng chưa bao giờ được đeo kim cương. Nàng cố mỉm cười,
dù rằng gượng gạo khi Mary giúp nàng khoác áo choàng. “Cảm ơn vì đã
giúp cháu chuẩn bị mọi thứ.”

“Không sao đâu.” Phu nhân Rumford mỉm cười. “Ta mong cháu sẽ có

một buổi tối vui vẻ. Nhưng dù thế nào thì ta cũng tin là cháu chắc chắn sẽ
thành công.”

Nhưng sự tự tin của nàng lại không mạnh mẽ đến thế, và khi cùng

Phu nhân Rumford bước ra đến cửa, nỗi sợ hãi lại càng mãnh liệt hơn thêm.
Nàng cứ đứng im trên cầu thang một hồi, nỗi lo sợ của quá khứ tràn ngập
khắp cơ thể.

Em không thể kiểm soát được sự sợ hãi của mình, Jonathan đã nói

thế. Nhưng em có thể kiểm soát được cách đối diện với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.