CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 365

Liệu rằng bà ấy có vui khi thấy mình trở về không? Tim ông đập

nhanh hơn, chờ đợi một điều gì đó... bất kỳ có là điều gì đi nữa.

“Beatrice,” ông kêu to, gật đầu chào bà. Đó là từ duy nhất ông có thể

nói lúc này, nhưng nó không đủ để nói lên mọi cảm xúc trong lòng ông.
Ông muốn nói rằng thật lâu quá. Muốn nói rằng ông rất nhớ bà.

“Henry.” Bà gật đầu đáp lời, chùi tay vào trong tạp dề. Ông ngạc

nhiên trông thấy bà mặc như một người đầy tớ. Trước đây, bà luôn tự hào
về bản thân trong những bộ áo váy xinh xắn đáng yêu đủ màu sắc. Nhưng
dù sao đi nữa, bộ áo váy len xanh đậm vẫn không làm giảm vẻ đẹp của bà
chút nào. “Lâu ngày không gặp.”

Ông tiếp tục chờ đợi một dấu hiệu cho thấy bà muốn ông ôm lấy

mình, nhưng bà vẫn buông thõng hai tay như thể không hề vui mừng được
nhìn thấy ông.

Ông nhìn mái nhà và những bức tường cháy xém hỏi, “Chuyện gì đã

xảy ra với nhà của chúng ta vậy?”

“Vài tuần trước, có người đã cố tình phóng hoả.” Bà ngẩng lên, gật

đầu với những người tá điền đang khiêng những mảnh đổ nát ra khỏi nhà.
“Em đã viết thư báo cho anh biết nhưng có lẽ anh chưa nhận được. Mọi
người vẫn đang xây lại nhà.”

“Còn các con thì sao?”

Bà thoáng dịu lại khi nghe ông nhắc tới các con. “Bọn chúng đều

không sao, và giờ đang ở Luân Đôn. Vài tuần trước Victoria đã kết hôn
cùng Công tước Worthingstone.”

Có phải vợ ông vừa bảo rằng Victoria đã mọc cánh và bay đi không,

trên đời này chưa bao giờ ông thấy điều gì đáng ngạc nhiên đến thế. “Một
công tước sao? Với Victoria của chúng ta sao?” Từ khi cô con gái lớn bị
lạc, ông chưa bao giờ thấy Victoria bước ra khỏi bốn bức tường, con bé
cũng không còn là cô bé năng động, tinh nghịch như xưa nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.