CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 92

Nàng đan hai tay vào nhau. "Bọn con không định nói ra… nhưng vì mẹ nói
như thể chúng ta chỉ ở đây hai tuần thôi. Con không muốn trở lại Scotland.
Và rằng số tiền này có thể có ích."

Dù chưa đếm số tiền trong túi, nhưng bà biết nó không đủ. Bà cân

nhắc cẩn thận. Margaret đã hơi hấp tấp khi vội tìm cách cải thiện tình trạng
tài chính hiện tại. Bà không muốn có bất kỳ vụ bê bối nào có thể gây ảnh
hưởng đến danh tiếng của gia đình.

"Các con không nên bán áo váy của Amelia," Beatrice khiển trách.

"Con cũng biết con bé rất yêu quần áo của nó, chẳng lẽ con không biết làm
thế sẽ khiến nó đau lòng sao?"

"Bọn con đâu có bán áo váy sinh nhật của Amelia," Margaret khẳng

định. "Là cái khác."

"Làm sao các cháu tìm được người chịu bán giùm?" Charlotte ngắt

ngang. "Không phải là kiếm đại một người tiện đường đó chứ?"

Margaret mún chặt môi, nàng phải cố để không đưa mắt liếc xéo bà

bác một cái. "Là người mà bọn cháu có thể tin tưởng được. Một người quen
của anh MacKinloch, người ta gọi anh ấy là Cain Sinclair."

Beatrice biết người đàn ông này. Cha mẹ của anh ta đều đã qua đời,

và anh ta phải tự làm lụng để nuôi nấng cậu em trai. Không nghi ngờ gì,
anh ta rõ ràng là một người nghèo khổ, ít được kính nể, nhưng bà vẫn hy
vọng anh ta biết suy xét chín chắn.

"Tuyệt đối không thể nào," Charlotte cắt ngang. "Phụ nữ không được

tham gia vào việc mua bán. Đó là hành động thiếu văn minh."

"Vậy thì ở đó mà đợi chết đói đi vậy," Margaret lạnh lùng phản bác.

Những lời nói thoát ra từ miệng con gái thật quá kinh khủng. Beatrice

đứng lên, chen vào giữa hai người. "Thật là, không tệ đến thế đâu,
Margaret, con nên cảm thấy hổ thẹn vì đã thốt ra những lời như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.