CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 95

Charlotte nhìn bà thương hại. "Ít nhất chúng ta nên tới chỗ bà

Benedict. Có thể bà ấy sẽ có đề nghị gì đó. Hay là chị cứ sử dụng khoản
tiền mà Margaret đã đưa đi. Chỉ lần này thôi mà."

Đôi má bà càng đỏ ủng vì bối rối bởi vì Beatrice biết em gái mình

đang nói đúng. Đã nhiều năm rồi bà không đặt may cho mình một chiếc váy
nào cả.

"Chị thật gầy quá," em gái bà lên tiếng. "Giờ, nếu đã tới đây thì chị

nên chăm lo cho sức khỏe của mình một chút. Cố làm cho mình có da có
thịt chút đi. Đến khi trở về, Henry chắc sẽ ngạc nhiên khi thấy chị xinh đẹp
nhường nào."

Ý nghĩ đó bắt đầu ăn sâu vào trong đầu bà. Hình như Henry chưa

từng quan tâm gì đến vẻ bề ngoài của bà. Thế cho nên dần dần bà cũng thôi
không cần cố gắng trau chuốt nữa. Nhưng vì vậy, bà lại tự đánh mất bản
thân. Giờ thì thậm chí khái niệm thế nào là xinh đẹp nào bà cũng chăng nhớ
nổi.

"Đúng đấy," bà nghe thấy tiếng nói trong lòng đang trỗi dậy. "Chị

cũng thích vậy."

~*~

Margaret đi xuống cầu thang, suy nghĩ của nàng như vỡ vụn, nàng

đang phải chịu sự giằng xé giữa hứng khởi và sợ hãi. Chưa bao giờ nàng
nghĩ đến chuyện này, nhưng những gì bọn họ đã làm, thật đúng là khủng
khiếp. Nếu có ai đó phát hiện ra chuyện này thì mọi thứ sẽ bị hủy hoại hết.

Nhưng số tiền thu được từ việc bán chiếc áo nịt ngực đó nhiều hơn

hẳn toàn bộ số tiền có được từ việc bán ba chiếc váy dài.

Cô em gái Amelia đã viết một bức thư ngắn, giải thích với bà

Benedict rằng bộ áo lót là một phần của bộ sưu tập độc quyền, cho nên chỉ
bán với giá cao nhất. Thậm chí con bé còn nghĩ ra một cái tên cho tác phẩm
mới này nữa - Aphrodite's Unmentionables

[1]

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.