CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 208

“Không ổn”. Dư Tiểu Lộ đáp: “Hôm đó chuyện anh ấy và cô Tang cãi

nhau đã khiến anh ấy chịu đả kích rồi, chuyện của anh rể làm anh ấy suy
sụp”.

“Cậu ấy luôn là người như thế, bề ngoài lạnh lùng nhưng mềm lòng.

Thực ra cậu ấy rất yêu Hoài Sam”.

“Giống như hồi nhỏ em thường dỗi chị, nhưng vẫn rất yêu chị á?”.
Dư Vi Lan gõ đầu em gái một cái: “Đừng bẻm mép nữa. Niệm Cầm ở

đâu, chị đi thăm cậu ấy”.

Nhìn gương mặt ngủ say của Tô Niệm Cầm, mũi Dư Vi Lan cay cay.
Tô Niệm Cầm gầy đi rất nhiều, râu cũng mọc đầy cằm, những đường nét

trên gương mặt càng thêm sắc cạnh, người trông càng tiều tụy.

Có lẽ vì anh không ăn gì, bác sĩ sợ anh không đủ sức chống đỡ nên mới

cho truyền nước.

Dư Vi Lan ngồi bên giường, vuốt ve gương mặt anh, thì thầm: “Niệm

Cầm, nhớ lần đầu nhìn thấy cậu là ở tang lễ của mẹ cậu, còn bố tôi vẫn là
lái xe của Hoài Sam, lúc đó cậu rất nhỏ, còn không cao bằng Tiểu Lộ, cũng
gầy như thế này. Cậu ngã ra đất, tôi định đỡ cậu, cậu cũng không chịu...”.

4

Khi Tô Niệm Cầm tỉnh dậy trời đã tờ mờ sáng. Anh vừa giơ tay lên thì

phát hiện trên tay cắm kim. Thế là thô bạo giật phăng mũi kim đang truyền
nước ra, máu chảy ra từ vết thương, nhưng hình như anh hoàn toàn không
cảm thấy đau.

Anh đang định xuống giường thì đột nhiên cảm thấy một bên chăn hơi

nặng, nghe thấy có tiếng thở nhè nhẹ.

“Vô Yên?”. Anh cảm thấy mừng rỡ đến độ không dám tin là thật.
Người đó hình như rất mệt mỏi, vẫn đang ngủ, anh e dè đưa tay ra vuốt

tóc cô, ngón tay khựng lại... là Dư Vi Lan.

Tô Niệm Cầm nhếch môi cười: Tang Vô Yên không còn muốn có bất cứ

quan hệ gì với anh nữa, sao còn hoang tưởng cô sẽ đột nhiên xuất hiện
trước mặt anh, cứu rỗi anh như thiên sứ.

Tô Niệm Cầm không dám cử động bừa bãi sợ làm ảnh hưởng đến gi ngủ

của Dư Vi Lan, đành duy trì tư thế ngồi.

Nhưng cô vẫn tỉnh giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.