CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 229

Ngày hôm nay của một năm sau, Tiểu Kiệt bắt đầu học được cách yên

lặng dùng miếng gỗ xếp hình ngôi nhà. Tuy hình dạng của ngôi nhà đó chưa
bao giờ thay đổi.

Lí Lộ Lộ vừa xem bản ghi chép điều trị gần đây của Tiểu Kiệt vừa hỏi:

“Buổi sáng cậu đi xem mặt, kết quả thế nào?”.

“Đừng nhắc nữa”.
“Nhân phẩm không tốt?”.
“Hình như cũng được”.
“Không đủ đẹp trai?”.
“Anh ta trông thế nào tớ còn không chú ý”.
Lí Lộ Lộ huýt sáo.
“Đây không phải là phong cách của cậu. Mấỵ không chê đối phương lùn

thì chê mắt nhỏ. Lần này sao ngay cả đối phương trông thế nào cũng không
nhìn rõ?”.

“Tớ nhìn thấy anh ấy rồi”.
“Ai?”.
“Tô Niệm Cầm”. Tang Vô Yên nói.
“Tớ biết mà, Tô thiếu gia mà xuất trận thì ai dám tranh hùng”.
Lí Lộ Lộ từng gặp Tô Niệm Cầm hôm tốt nghiệp cử nhân, trong hai năm

học cao học, cô ấy còn moi móc thêm được rất nhiều tình tiết chuyện tình
của Tang Vô Yên.

“Không phải trên báo nói tháng trước bố anh ta đã chuyển nhượng hết tất

cả cổ phần dưới tên mình sang cho anh ta rồi sao, bây giờ Tô thiếu gia là
đại gia rồi đấy. Chi bằng cậu nối lại tình xưa?”.

“Tình xưa còn không có thì làm sao mà nối lại?”. Tang Vô Yên tự giễu

mình: “Hơn nữa hình như anh ta coi tớ như ôn dịch, vô cùng chán ghét”.

Đúng thế, sao lại không chán ghét được? Anh từng nói, nếu cô ra đi

trước thì sẽ hận cô cả đời. Nhưng rõ ràng là vấn đề của anh sao lại đổ lên
đầu c

3

Tô Niệm Cầm nhăn mày, trong tay luôn cầm một chiếc gạt tàn. Không

ngờ cô lại lừa anh, nói người đàn ông đó là bạn trai của mình, dám nói dối
trắng trợn, cô tưởng anh là trẻ lên ba chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.