CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 286

chặt lấy anh, sau đó cẩn thận đưa anh vào lề đường.

“Anh!!!”. Tang Vô Yên cuống điên lên, không biết phải nói anh

thế nào.

“Anh có biết có thể chết người không hả!”. Cô giận dữ nói.

Lần đầu tiên Tô Niệm Cầm không nổi giận với cô, đột nhiên lại

dịu dàng cười, giơ tay ra chạm vào gương mặt đỏ bừng vì giận của cô:

“Có thể nghe thấy em mắng mỏ người khác đầy sức sống như vậy cũng

là một điều kì diệu”.

Tang Vô Yên sững người.

Gương mặt anh đang mỉm cười, nhưng khóe miệng lại trắng

bệch vì hoảng loạn, lòng bàn taỵ đầy mồ hôi lạnh, hơn nữa vẫn còn

đang run rẩỵ. Không phải vì sự sống chết vừa rồi của anh, mà chỉ vì cú

điện thoại đùa cợt

Họ trêu đùa anh, không những anh không chút tức giận mà

ngược lại còn thấy may mắn, may mắn vì Tang Vô Yên bình an vô sự.

Tang Vô Yên cảm thấy có lỗi, cô giấu mặt vào lòng bàn tay anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.