CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 357

“Anh nghe thấy có tin nhắn đến liền nghĩ có phải em không ngủ được,

đang tìm anh không”. Anh dịu dàng nói.

“Anh cũng không ngủ được à?”. Cô vui vẻ hỏi.

“Ngủ rồi, di động để dưới gối, rung một cái là tỉnh luôn” .

Hai người liền bắt đầu thì thào trò chuyện, mỗi người một câu. Cuối

cùng Tô Niệm Cầm không thể trụ được nữa, cứ thế ngủ thiếp đi. Tang Vô
Yên áp tai vào điện thoại, cô có thể nghe thấy tiếng thở nhịp nhàng, chậm
rãi của anh. Anh không nằm mơ cũng không nói mơ, ngủ rất ngoan.

Tang Vô Yên nhìn thấy bầu trời ngoài cửa sổ sáng dần lên, mưa cũng đã

tạnh cô mới cầm điện thoại ngủ thiếp đi.

Chắc mới ngủ chưa được một iếng thì bị gọi dậỵ, sau đó bắt đầu ngày

quan trọng nhất trong đời, khi tất cả mọi việc đã kết thúc thì đã là chín giờ
tối.

Bên nhà Tô Niệm Cầm tất nhiên không có ai dám vào làm náo loạn

phòng tân hôn, còn mẹ cô cũng biết hai người mệt lắm rồi nên một tay ngăn
đám tiểu quỷ Hứa Tây, Lí Lộ Lộ lại.

Khi hai người về tới nhà đều thở phào nhẹ nhõm.

Tô Niệm Cầm vừa tháo cà vạt vừa nói: “Anh đi tắm trước đây”. Đó vốn

là một câu nói rất bình thường, thời gian hai người sống với nhau cộng lại
cũng hơn một năm rồi, nhưng chăn ga gối đệm màu đỏ tươi, chữ song hỷ
dán khắp nhà và đống củ lạc, táo đỏ, hạt sen trên giường khiến không khí
trở nên mờ ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.