CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 53

Không hỏi còn đỡ, vừa hỏi mẹ Hoàng Tiểu Yến mãi không nói gì, mắt đã

đỏ sọc.

“Tiểu Yến...”. Cô ấy quay mặt đi: “Tiểu Yến bị ốm”.

Vừa dứt lời nước mắt đã rơi lã chã.

Hoàng Tiểu Yến bị ung thư não.

Phát hiện ra từ ba tuần trước, đã gửi lên Bắc Kinh điều trị. Lần này mẹ

Hoàng Tiểu Yến về là để ợn tiền.

Sau khi chia tay cô ấy, Tang Vô Yên đã đi được mấy mét lại quay đầu

lại, nhìn thấy mẹ Hoàng Tiểu Yến vội vã đi trong dòng người, dần dần
không thể phân biệt là bóng dáng nào nữa.

Trước kia, Tiểu Yến thường nói: “Đau đầu quá”.

Khi Tang Vô Yến ăn vạ ở nhà cũng thường nghe thấy mẹ mách bố: “Con

gái anh gào to đến mức làm em đau hết cả đầu”. Vì vậy cô không hề biết
đau đầu là như thế nào, cũng không thực sự hiểu ung thư não là bệnh gì.

Nhưng đứa trẻ mười mấy tuổi lại biết rằng, ung thư là bệnh chết người.

Về đến nhà cô rất buồn, bố mẹ gọi ăn cơm mấy lần cũng không nghe

thấy. Cuối cùng bố cô bế cô ra bàn ăn mới phát hiện mặt cô đã giàn giụa
nước mắt.

Bố mẹ nhìn nhau rồi cùng thở dài.

Cuối tuần sau đó, bố Tang Vô Yên cùng cô đến nhà Hoàng Tiểu Yến,

đúng lúc bà nội cô ấy đang nấu cơm. Tang Vô Yên được bố nhắc nhở liền
đưa phong bì cho b hỏi thăm vài câu rồi ra về.

Trong phong bì có năm trăm tệ.

Lúc đó, đối với nhà họ Tang có người bị liệt lâu ngày nằm trong phòng

bệnh đặc biệt mà nói, năm trăm tệ đã là một số tiền không nhỏ. Nhưng sau
này mỗi lần Tang Vô Yên nhớ lại chuyện này đều cảm thấy quá ít, quá ít...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.