CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 78

Giây phút đó cô mới cảm thấy hình như mình thực sự may mắn hơn Hứa

Tây rất nhiều. Hai tháng sau đó hai người cùng lao vào ôn thi cấp ba. Khi
trường Nhất Trung dán bảng điểm mọi người đều vui mừng, hai người lại
trở thành bạn cùng lớp.

Ngy đầu tiên đến lớp, ba tiết liền đều là tự giới thiệu, khi đến lượt một

nam sinh cao kều ngồi dãy bàn cuối cùng, cậu ta chậm rãi đứng lên nói: “Tớ
tên Ngụy Hạo, tốt nghiệp trường...”.

Tang Vô Yên nghe thấy hai chữ Ngụy Hạo liền cảm thấy quen quen.

Khi tan trường, anh chàng Ngụy Hạo đó đến trước bàn của Tang Vô Yên,

cười hi hi nói: “Tang Vô Yên, sao em không nhận ra anh”.

Tang Vô Yên nhìn cậu ta từ đầu đến chân, từ chân lên đầu mới đào bới

được người này ra khỏi kí ức. Hình như có một người tên Ngụy Hạo từng
xuất hiện trong thời thơ bé của cô.

Cô chớp chớp mắt, hình như nhớ ra rồi.

Anh lớn hơn cô hai tháng, được cô gọi là “Anh Tiểu Hạo Tử”. Cô thích

bám vào gấu áo anh, được anh dẫn đi khắp hang cùng ngõ hẻm.

Anh dẫn cô đi mò ốc ngoài cánh đồng bên cạnh khu nhà họ ở, sau đó rửa

sạch, đập vỡ vỏ ra cho chút muối vào nướng lên ăn. Khi Tang Vô Yên về
nhà đã đau bụng đi ngoài mất ba ngày.

Tháng Giêng, anh hô hào mọi người cùng nướng dồi, sau đó Tang Vô

Yên đem giấy tờ bản thảo của bố ra làm củi đốt lửa.

Bao nhiêu chuyện xấu hổ và trẻ con đó ào về trong tâm trí khiến Tang Vô

Yên bật cười: “Là anh à?”.

Thế là thanh mai trúc mã gặp lại nhau.

Ba năm cấp ba, Tang Vô Yên và hai người đó duy trì tình bạn trong sáng,

sau đó cùng thi vào đại học A. Mãi cho đến buổi tối ngày nhận được giấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.