CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 99

Bố mẹ biết cô không có cơ hội thi đỗ cao học, bắt đầu bảo cô đừng tìm

việc nữa, về nhà luôn, ôn thêm nửa năm nữa rồi thi tiếp.

Mẹ cô nói: “Bốn năm trước cho con đi học ở xa như thế, bây giờ tốt

nghiệp rồi dù thế nào con cũng phải về đây, bất quá thì con thi cao học ở
trường của bố con, về đây mẹ mời người luyện thi cho con”.

Vì chuyện đó Lí Lộ Lộ đã không ít lần nói móc cô: “Bố là giáo sư quả là

có khác, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, nhỉ!”.

Lí Lộ Lộ cũng thi cao học, trường cô ấy thi chính là trường đại học sư

phạm M ở thành phố B mà bố cô dạy. Khoa tâm lí học ở đó nổi tiếng cả
nước.

Nhưng nếu cô muốn về thành phố B, lần trước thi cao học cô đã nghiêm

túc rồi, cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy.

“Con muốn ở lại đây, công việc ở đài phát thanh cũng tốt mà, con...”.

Tang Vô Yên giải thích trong điện thoại.

“Không được!”. Không đợi cô nói hết, mẹ cô liền lập tức phản đối.

Chiều hôm nay, Tang Vô Yên dự giờ cô Lí, khi cô đứng dậy bước ra khỏi

lóp học, Tiểu Vi đột nhiên hết can đảm gọi cô lại: : “Cô Tang”.

“Có chuyện gì vậy em?”. Tang Vô Yên cúi xuống nhìn cô bé.

“Ngày mai là thứ bảy, viện mồ côi của bọn em có chương trình biểu diễn

rất nhiều tiết mục, em cũng sẽ lên sân khấu. Viện trưởng nói có thể mời
thầy cô giáo tham dự. Em muốn hỏi cô có thời gian không ạ?”. Cô bé nói
rất lưu loát, khác hẳn vẻ xấu hổ bẽn lẽn thường ngày, có thể thấy chắc chắn
cô bé đã ấp ủ lâu lắm rồi mới nói ra.

Tang Vô Yên nghĩ mình cũng không có việc gì bèn tươi cười nhận lời.

“Mười giờ sáng cô nhé”.

“Không vấn đề gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.