CHÀNG TRAI TRONG HOA HƯỚNG DƯƠNG - Trang 64

Bị nhìn như vậy, người bị chột dạ ngược lại là La Tiểu Sanh. Tối hôm

qua mưa to như vậy, hắn làm như thế cũng là vì muốn tốt cho cô, bất đắc dĩ
mới giúp cô cởi quần áo mà thôi. Mà phản ứng hiện tại của cô, có vẻ như là
quá để tâm rồi, bây giờ là thời đại nào rồi chứ, làm gì mà phải để tâm đến
vậy? Mặc dù trong lòng nghĩ thế, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Quỳ, cô vẫn
không nhịn được mà thẹn thùng. Hắn nhìn chằm chằm cô, vậy tối hôm quan
có phải cũng......

Cô quyết định lảng sang chuyện khác, "Mặt trời đã mọc rồi, sao anh lại

còn... còn ở đây chứ?"

Trong mắt Quỳ lướt qua một tia phức tạp khó phát hiện, "..... Anh muốn

ở với em."

"Có thể được sao?" La Tiểu Sanh nghi hoặc nhìn Quỳ, cô nhớ rõ hắn

từng nói với mình, hắn là một cây hoa hướng dương, mà hoa hướng dương
là phải hướng theo ánh mặt trời.

"Không sao, hôm nay có thể ngoại lệ được mà."

Ngoại lệ? Không biết vì sao, khi nghe thấy hắn nói vậy, trong lòng La

Tiểu Sanh ngược lại cảm thấy có chút bất an. Cô không nói chuyện nữa, cẩn
thận quan sát Quỳ, sau đó rốt cục cô cũng bắt được một chút suy yếu từ ánh
mắt hắn.

La Tiểu Sanh khẩn trương, "Quỳ, không phải là anh không thoải mái đấy

chứ?"

Quỳ ngẩn ra, "Sao có thể thế được? Anh rất tốt, ngược lại đêm hôm qua

em sốt thật cao, bây giờ cảm giác có đỡ hơn tí nào không?"

Rõ ràng là hắn cố ý lảng sang chuyện khác, La Tiểu Sanh trong lòng sốt

ruột, toàn thân bao bọc bằng một tấm chăn, cô vươn tay sờ vào trán hắn.
Khoảnh khắc cô chạm đến, cổ tay bị nắm lại, "Xem em kìa, làm như anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.