CHÀNG TRAI TRONG HOA HƯỚNG DƯƠNG - Trang 65

mới là người bệnh ấy." Khoé miệng Quỳ hàm chứa nụ cười, dịu dàng nhìn
cô.

Sự dịu dàng như vậy lại làm cho La Tiểu Sanh ngày càng bất an, cô bỏ

tay hắn ra, "Em đi ra sân nhìn thử." Nói xong xoay người muốn đi.

"Từ từ!" Quỳ vội vàng gọi cô lại, nhưng không đứng lên ngăn cản.

Trong nháy mắt, La Tiểu Sanh giống như bị một tia sấm chớp đánh vào

thân thể, bước chân lùi lại, lưng cứng ngắc. Cô chậm rãi quay đầu lại, từ
ánh mắt Quỳ di dời xuống dưới, cuối cùng dừng lại trên đùi hắn.

"Chân của anh......" Ánh mắt cô tràn ngập hoảng sợ.

"Chân anh tốt lắm mà, không có việc gì đâu." Rõ rằng hắn nói như vậy,

nhưng lại không hề nhúc nhích.

La Tiểu Sanh lui từng bước về phía sau, sau đó lao xuống cầu thang

giống như điên, chạy ra ngoài sân. Một khắc khi ánh mắt cô chạm vào góc
tường kia, cô nhịn không được lấy tay che kín miệng.

Hoa hướng dương bị gió thổi ngã vào trong đống gạch vỡ vụn hỗn độn,

tất cả cành lá đều rũ xuống, không ít cánh hoa rơi rụng xung quanh.

Tại sao lại có thể như vậy!

Trong nháy mắt, La Tiểu Sanh bỗng nhiên có cảm giác đất trời xoay

chuyển, cô ngồi xổm xuống, vươn tay muốn đỡ cây lên, nhưng đỡ thế nào
nó cũng không đứng dậy được, cô gấp đến nỗi ánh mắt đều đỏ hoe.

"Vài ngày nữa sẽ tốt thôi." Một thanh âm suy yếu vang lên bên tai cô,

Quỳ chống vào cửa mà đứng, hiển nhiên là hắn đã tốn rất nhiều sức để
xuống đây, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, giống như sẽ có thể bị
khuỵ ngã bất cứ lúc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.