CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 107

“Ông cho cả những thứ này cơ à? Ôi trời ơi, ngửi xem cái mùi thơm của

nó này. Đúng là dầu mè và dầu tía tô rồi.”

Chỉ có mỗi chai dầu mè và dầu tía tô ở quê thôi mà sao hạnh phúc quá lố

như thế. Ji Hyeon nhìn thái độ vờ vịt của mẹ.

“Hôm nay phải làm món rau trộn mới được. Bố con sẽ thích lắm đây.”

“…”

“Phải gọi cho ông cảm ơn chứ nhỉ? Nói với ông, ta sẽ dùng hết dầu mè

và dầu tía tô này một cách ngon lành. Mà sao ông không cho nhà mình thứ
khác. Mẹ cứ tưởng ông sẽ gởi cho mình một thùng nho cơ đấy... Còn con
sao cứ đứng đực ra thế kia hả?”

Mẹ nhìn vẻ mặt phụng phịu của Ji Hyeon. “Hay là đã có chuyện gì rồi?

Mặt mày sao lại thế kia?”

“Con muốn đi làm, không muốn quay lại đó nữa.”

“Lại thế nữa rồi? Về đến nhà thì phải tươi cười lên chứ.”

“Cực khổ lắm mẹ ơi, mẹ không biết nên mới nói thế. Mẹ biết từ sớm tinh

mơ đã mệt thế nào không?”

“Mẹ biết chứ. Đâu phải mẹ không nghĩ đến việc đó. Mẹ cũng có dễ chịu

gì đâu? Gởi đứa con gái ở nhà chẳng biết rửa lấy một cái bát về quê làm
vườn thì con nói xem, bố mẹ có dễ chịu không? Dù sao con cũng phải biết
suy nghĩ, phải biết lo toan. Là lo toan hiểu không, không phải tính toán. Sau
hai năm nữa, con hãy đếm thử những số không trong tài khoản của mình đi.
Cứ đem mức lương con đi làm so với cái vườn nho thì biết. Có dành hết
tiền đi làm, không xài một xu đi nữa cũng không bằng được.”

“Vậy mẹ xuống đấy mà làm vườn đi. Thế là được chứ gì.”

“Mẹ cũng muốn thế lắm, nhưng ông chỉ muốn giao vườn cho riêng con

và kêu một mình con xuống làm vườn đó thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.