CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 22

Mẹ dứt khoát ngắt lời không để Ji Hyeon kịp mở miệng.

“Nói đến thế rồi mà con vẫn nhất quyết không đi thì mẹ nhảy lầu chết

quách đi cho rồi”

“Ơ, mẹ này, chết gì kia chứ, sao lại chết. Với lại nhà mình ở tầng một

mà, có nhảy xuống cũng không chết được đâu.”

“Vì không có 15 triệu won nên phải ở tầng một đấy! Chỉ cần có thêm 15

triệu won nữa là có thể lên tầng 89 sống rồi!”

Mẹ vừa nói vừa giậm chân.

“Thôi, đừng, đừng mẹ ơi! Con đi! Con sẽ đi. Ông mà cho đất thì con

nhận cho mẹ ngay. Làm vườn dù có gãy cả lưng, con cũng sẽ làm mà!”

Ji Hyeon đã bị ép buộc, đưa đẩy xuống tận Kim Cheon như thế đấy.

Chẳng kịp nghĩ ngợi gì, và không hề có cơ hội phản kháng.

“Chắc chắn con phải đi làm vườn. Chắc chắn con phải đi!”

Đã bảo làm vườn thì dứt khoát phải làm!

Dù đã xuống đến Kim Cheon nhưng Ji Hyeon vẫn sợ đờ người mỗi khi

nghĩ đến việc trở thành một cô gái quê ngày ngày làm việc đồng áng. Làm
vườn sao? Ôi trời đất ơi. Làm vườn cơ đấy. Việc đồng áng là một nghệ thuật
chứa đầy thú vị! Sao đường sá lại xa xôi và gồ ghề thế này nhỉ? Thật ra
cũng không gồ ghề lắm. Dạo gần đây đường nông thôn đã được tu sửa nên
cũng chẳng còn mấy chỗ gồ ghề, nhưng quả là dài thật. Cảm giác đó là do
cô đang đi trên đôi giày gót cao mười phân. Ji Hyeon bước cà nhắc, chợt
nghe có tiếng phành phạch từ phía sau dội lại. Một cỗ máy cày đang chạy
tới.

“Này, chú ơi, chú gì ơi!”

Ji Hyeon vẫy tay và gọi to, cỗ máy dừng xịch lại bên cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.