CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 173

Phía bên trong một cánh cửa nhỏ bằng gỗ sồi, một dòng suối nhạc piano

trầm bổng vọng ra. Charlie sờ vào nắm đấm cửa. Nó xoay nắm đấm, mở
cửa ra và cứ thế đứng ở ngưỡng cửa mà chằm chằm nhìn vô phòng. Trong
phòng trống rỗng, ngoại trừ một cây đàn piano đen nhẫy, khổng lồ và người
đàn ông ngồi phía sau: thầy Pilgrim. Ông thầy piano xa lạ nhìn thẳng vào
Charlie; nhưng hình như ông không nhận ra là cửa mở, mặc dù gió lùa
khiến một vài tờ báo bay khỏi bậu cửa sổ.

Charlie không biết phải làm gì. Nó cứ đứng ngây ra, như bị thôi miên,

và rồi, cuối cùng, nó bước vô phòng và khép cửa lại sau lưng. Thầy Pilgrim
vẫn mê mải dạo đàn, hết nhìn xuống đôi tay mình lại thả hồn ra bầu trời
bên ngoài cửa sổ, nét mặt thầy vô định, đôi mắt đen và sâu thăm thẳm.

Xa xa, tháp đồng hồ của ngôi nhà thờ lớn bắt đầu điểm giờ cho toàn

thành phố. Một, hai, ba... lúc đó là 12 giờ, Charlie chợt nhớ ra. Nó sẽ trễ
mất. Người ta sẽ thắc mắc không biết nó ở đâu. Không chừng chính
Manfred sẽ đi tìm nó. Nó toan quay đi, thì bỗng nhiên, thầy Pilgrim ngừng
chơi. Hình như thầy đang lắng nghe tiếng chuông đồng hồ. Đến tiếng gõ
thứ mười hai thì thầy Pilgrim đứng dậy. Trông thấy Charlie đứng lớ xớ bên
cánh cửa, thầy nhăn mặt.

"Con... con xin lỗi, thưa thầy, con bị lạc," Charlie lập bập nói. "Tiếng

đàn của thầy rất... à... hay quá.. thưa thầy, làm con chỉ muốn lắng nghe."

"Cái gì?" thầy Pilgrim hỏi.

"Nhạc của thầy làm con chỉ muốn lắng nghe, thưa thầy."

"Ờ."

"Con xin lỗi vì đã tự tiện vô phòng thầy," Charlie lí nhí. "Thưa, con đi

đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.