CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 175

Bữa trưa hôm ấy có bánh mì sandwich kẹp phó mát và một quả táo cho

mỗi phần ăn. Các giáo viên trực trong ngày thứ Bảy ngồi ở dãy bàn cao,
nhưng Manfred và giáo sư Bloor lại không xuất hiện.

"Vào cuối tuần họ dùng bữa ở chái phía tây toà nhà," Billy giải thích,

"cùng với bà Bloor và những người khác trong gia đình."

Charlie kinh ngạc.

"Vậy ra còn nhiều người nhà Bloor nữa à?"

"Có một ông lão già, già khiếp," Billy nói. "Em chưa bao giờ thấy ông

ấy, nhưng con chó của bếp trưởng có nói về ông ấy cho em nghe."

"Tớ cá là đằng ấy biết rất nhiều thứ từ con chó của bếp trưởng," Olivia

nhận xét.

"Đúng thế," Billy công nhận.

Sau bữa trưa, bọn trẻ được phép ra vườn và Olivia cứ nhất mực rủ cả

bọn đến gần khu đổ nát. Billy không hăm hở lắm, nhưng Charlie lại tò mò.

"Thôi nào, Billy," Olivia động viên. "Tụi mình chỉ nhìn thôi mà. Tớ

chưa bao giờ được chơi trò huỷ diệt cả."

"Mình cũng chưa," Charlie xen vào.

"Em cũng thế," Billy càu nhàu, nhưng cũng miễn cưỡng theo chân hai

đứa lớn ra chỗ những bức tường rêu phong, xỉn màu. Chúng cao ít nhất
phải bốn mét, Charie nhẩm đoán, và dày chắc. Những viên đá lớn lồ lộ hiện
ra khỏi những rặng cây, tựa hồ như ranh giới của một thành phố cổ xưa đã
biến mất. Cổng vào là một mái rộng hình vòm, và bên trong cổng, mấy đứa
có thể thấy một mảnh sân lát gạch, phủ đấy rêu, từ đó có năm lối nhỏ râm
mát rẽ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.