CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 188

Tôi nhớ rõ ngày hôm ấy, tiến sĩ Tolly tiếp. Chị còn nhớ chứ, trước tiên

tôi đến tiệm sách của chị, và mặc cho Emma một chiếc váy trắng và thắt
ruy băng lên tóc cho con bé. Nhưng chị không đi tới quảng trường trước
nhà thờ cùng với cha con tôi. Giá mà lúc ấy chị cũng đến đó.

Ở đó có bốn người – Bloor, vợ và con trai ông ta, và một lão già. Thằng

bé lúc ấy khoảng 8 tuổi. Chúng đặt cái thùng dưới chân tôi và, đúng là
trong thùng có một bức tượng; sau đó, tôi nâng con gái bé bỏng của mình
lên và lão già chìa tay ra.

Đúng giây phút đó thì sự việc xảy ra, Julia ạ. Đó là khi tất cả mọi thức

bắt đầu đi chệch lối. Khi chiếc đồng hồ to trên đầu chúng tôi bắt đầu điểm
giờ, thì một người đàn ông từ trong nhà thờ chạy bổ ra. Tôi nhận ra anh ta
ngay lập tức. Đó là người đánh đàn organ trẻ tuổi cho nhà thờ. Trong khi ca
đoàn vẫn đang hát, thì anh ta chạy về phía chúng tôi. Anh ta giơ tay lên và
la lớn. "Ngừng lại! Các người không được làm thế!"

Khi anh ta xông tới chặn trước mặt tôi, thì lão già liền đấm một đấm vô

mặt anh ta. Người nhạc công trẻ đánh trả lại và lão già ngã xuống, đập đầu
xuống nền đá. Lão ta thét lên đau đớn. Liền đó, tôi nhận thấy Manfred nhìn
trừng trừng người đàn ông kia, đôi mắt nó trông như hai hòn than đen
ngòm. Anh nhạc công lập tức đưa tay ôm mặt và quỵ xuống.

Lúc ấy Emma khóc thét lên vì khiếp sợ, nhưng Manfred quay đôi mắt

khủng khiếp ấy về phía tôi, và tôi thấy mình đặt đứa con đang gào khóc của
mình vô tay nó. Khi đồng hồ nhà thờ gõ mười hai giờ, nó nhìn con bé và
con bé nín khóc ngay lập tức. Con bé dường như sợ đến chết trân.

Tôi là một kẻ hèn nhát, Julia ơi. Lúc đó tôi đã làm một việc tồi tệ hết

sức. Tôi đã bỏ chạy. Tôi xách cái thùng lên và chạy trốn vô những ngõ
hẻm, như thể đang bị ma quỷ của địa ngục đuổi theo sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.