CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 27

"Nếu con không chịu đi... tất cả những thứ này sẽ biến mất."

Charlie sững sờ. Vậy các bà cô của nó là phù thủy sao? Làm sao mà nhà

cửa biến mất chỉ bằng một cái vẩy đũa phép, hay vẩy cái dù? Nó hỏi lại:

"Ý mẹ nói là cái nhà có thể biến luôn?"

"Không hẳn vậy," mẹ nó nói. "Nhưng cuộc sống của chúng ta sẽ thay

đổi. Ngoại Maisie và mẹ không có gì cả. Không cả một hạt đậu. Khi ba
Lyell của con qua đời, chúng ta sống nhờ vào lòng thương của nhà
Yewbeam. Họ cung cấp tất cả mọi thứ. Họ mua nhà, thanh toán các hoá
đơn. Mẹ xin lỗi, Charlie, nhưng con phải đi học ở trường Bloor nếu như họ
muốn thế."

Charlie cảm thấy hết sức mệt mỏi.

"Thôi được, giờ con đi ngủ đây."

Nó đã quên khuấy cái phong bì màu cam, nhưng khi vô giường, nó thấy

cái phong bì đã nằm trên gối. Hẳn mẹ nó đã phải giải cứu cái phong bì khỏi
đống đồ ăn và chén dĩa trên bàn. Charlie quyết định sẽ không dành thêm
giây nào nữa để nhìn người đàn ông ẵm đứa bé. Ngày mai nó sẽ mang
thẳng ra tiệm hình Kwik đổi lấy hình con Hạt Đậu.

Khi mẹ đến chúc ngủ ngon, Charlie níu mẹ ngồi lại trên giường để trả

lời mấy câu hỏi của nó. Cảm thấy mình xứng đáng được biết thêm về bản
thân trước khi đặt chân vô trường Bloor, nó hỏi:

"Trước tiên, con muốn biết thật sự điều gì đã xảy ra với ba con. Mẹ kể

lại cho con nghe đi."

"Mẹ đã kể cho con bao nhiêu lần rồi còn gì, Charlie. Trời đầy sương

mù. Ba con mệt mỏi lái xe chệch khỏi đường và lao xuống hầm đá sâu một
trăm mét."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.