CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 289

Charlie vuốt vuốt đám tóc bùi nhùi như cái bờ giậu của nó, bám đầy lá

và nhánh cây nhỏ.

"Ừ, mình quên mất," nó nói.

Nó đã khá no rồi, nhưng không thể từ chố lời mời của Olivia.

"Tụi mình ăn chung đi," nó đề nghị, rồi hạ giọng hỏi, "Sao bồ lấy được

cái áo chùng xanh này vậy?"

"Của Billy đó," nó bật mí. "Thằng nhỏ mệt quá nên không xuống được,

uổng cho nó quá. Nó tìm thấy huy chương đấy, đằng ấy biết chứ?"

"Ừ, mình biết," Charlie ưu tư.

Fidelio liếc Charlie một cái, chân mày nhướn cong lên. Chúng cần phải

nói chuyện với Billy Raven, Charlie quyết định. Ai đó (hay một điều gì đó)
đang khiến thằng bé này hành xử hết sức kỳ lạ.

"Mình không tin được là toàn bộ các món ăn này được dọn ra chỉ vì

mình bị kẹt trong khu vườn hoang," nó lẩm bẩm.

"Ấy là do bà bếp trưởng đó," Fidelio giải thích. "Khi bà ấy quyết định

điều gì thì không thầy cô nào có thể ngăn được. Kể cả giáo sư Bloor. Năm
ngoái, một nam sinh tên là Ollie Sparks biến mất trong ba ngày. Nó bị lạc
trong khu mục nát của toà nhà và không ai tìm thấy nó. Cuối cùng nó cũng
ra được nhờ chui qua một cái lỗ dưới sàn nhà. Khắp người nó trầy xước và
bầm tím, tóc bám đầy mạng nhện. Thậm chí một thời gian sau nó vẫn chưa
nói được. Nhưng cuối cùng bà bếp trưởng cũng dọn lên cho nó một bữa tiệc
nửa đêm thịnh soạn. Sau đó nó được gởi về nhà, không bao giờ quay lại
đầy nữa."

"Em không trách…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.