CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 11

Bé James giả bộ như không nghe thấy.

"Ngay lập tức!"

"Em nên đi ngủ đi thì hơn," Henry nhẹ nhàng. "Bà ấy sẽ phạt nếu em

không nghe lời."

"Nhưng em muốn chơi bắn bi cơ," bé James nói.

Henry lắc đầu. "Thôi mà, Jamie. Bây giờ không được rồi. Ngày mai nhé.

Nhưng chút nữa anh sẽ tới đọc truyện cho em."

"Hứa đi? Anh đọc nốt truyện Võ sĩ Ngốc nhé?"

"James, lại đây," thím Gudrun quát.

"Ừ, hứa," Henry nói và nhất định sẽ giữ lời. Thế nhưng, Zeke đã có một

kế hoạch khác dành cho nó.

Đầu cúi gục, bé James thất thểu lê bước về phía thân hình to lớn đứng ở

cuối hành lang.

"Còn mày, Henry!" Thím Gudrun gọi. "Đừng có gây rắc rối đấy."

"Vâng, thưa thím," Henry nói.

Nó vừa tính xuống cầu thang rộng dẫn xuống tiền sảnh, thì chợt nảy ra

một ý. Trời buốt lạnh đến nỗi nó trông thấy cả hơi thở mình tuôn ra cuồn
cuộn như những đám mây nhỏ màu xám. Dưới tiền sảnh có khi còn lạnh
hơn. Và nó có thể chết cóng.

Henry quay gót trở lại, cho đến khi thấy cánh cửa một căn phòng mà nó

đã điều tra. Đó là một nhà kho rộng, chứa đầy quần áo do những học sinh
cũ của Học viện bỏ lại. Những hàng áo chùng xếp theo màu: xanh da trời,
xanh lá cây, tím; những giá treo mũ và áo khoác; những hộp ủng da cổ xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.