CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 13

"Hoan hô!" Henry hét lên.

Có một tiếng két nhẹ sau lưng. Henry nheo mắt nhìn vô những mảng tối

đen trên những bức tường ốp ván gỗ sồi. Đó là do nó tưởng tượng? Hay
một bức thảm thêu dài vừa rung lên? Ở đầu kia của bức thảm thêu, có một
cánh cửa dẫn đến chái phía tây. Henry thích cầu thang chính hơn. Còn hành
lang đằng sau cánh cửa kia tối quá và ma quái quá.

Một cơn gió lạnh lùa qua đầu gối Henry, và bức thảm thêu lại cuộn lên

một lần nữa. Một loạt mưa đá nện rầm rầm lên những cánh cửa sổ, và gió rít
thê lương, luẩn quẩn quanh mảnh sân ngập tuyết.

"À, gió."

Henry run tay, kéo áo chùng lên sát người hơn. Rồi nó kéo chiếc mũ lên,

trùm kín đầu.

Trong hành lang phía sau tấm thảm thêu, Ezekiel Bloor đứng, một tay

cầm đèn lồng, và tay kia cầm một quả cầu pha lê lấp lánh. Những tia màu
sáng chói, xoáy cuộn, tỏa ra từ quả cầu, thành một cầu vồng được viền vàng
và bạc. Ánh mặt trời và ánh trăng nối tiếp nhau vần vũ trên quả cầu. Zeke
hiểu rằng nó tuyệt đối không được nhìn vô đấy. nó đang cầm một trong
những viên bi cổ xưa nhất thế giới.

Ngày trước, trên giường hấp hối, bà cô Beatrice của Zeke, một phù thuỷ,

đã ấn quả cầu này vô tay nó.

"Quả Cầu Xoắn Thời Gian," bà thều thào bằng giọng của người sắp

chết."Để du hành xuyên thời gian. Không được nhìn vô nó, Ezekiel, trừ khi
con muốn du hành."

Ezekiel không muốn du hành. Nó lớn lên trong tòa nhà lớn âm u của gia

đình, và rất hiếm khi có ai thuyết phục được nó rời khỏi nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.