CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 129

Cậu tưởng tượng ra những hiệp sĩ mặc áo giáp sắt đang trườn lên các bờ
tường, những con ngựa chiến phi nước đại qua cổng, và những mũi tên rít
như mưa trên đầu. Cậu vừa bước qua mái cổng vòm cao lớn, thì một giọng
nói cất lên:

"Thằng kia, lại đây!"

Henry quay lại thì thấy hai thằng lớn hơn đang băm bổ đi về phía cậu.

Cả hai đều mặc áo chùng tím và đều có gương mặt đanh sắt lại.

"Mày là ai?" Thằng cao hơn quát.

Henry chạy ù vô khu đổ nát. Cậu thấy mình ở trong một khoảnh sân

vuông vức, có năm con hẻm tỏa đi các hướng. Henry bươn vô con hẻm ở
giữa.

Nghe thấy tiếng những thằng kia hò hét đằng sau, Henry cứ thế chạy

thục mạng. Lối này ló ra một khoảnh sây trống khác. Henry chạy băng qua
sân và loạc choạc chạy xuống một dãy cầu thang đá dốc. Giờ, cậu đã lọt vô
một trảng trống đầy cỏ mọc, viền quanh là những bức tượng không đầu. Ở
giữa khoảng trống, có hai nữ sinh áo chùng tím đang ngồi trên nóc một ngôi
mộ lớn, bằng đá. Một cô bé loắt choắt, đen như gỗ mun, cột tóc đuôi ngựa
dài thượt và đeo mắt kính gọng vàng. Cô kia có gương mặt tinh khôn, mạnh
khỏe và mái tóc xanh da trời thật ấn tượng.

"Xin chào," Henry thở dốc. "Tôi là... "

"Đằng ấy là Henry phải không?" Đứa con gái tóc xanh da trời nói liền.

"Charlie đã kể cho tớ nghe về đằng ấy. Họ đang lùng sục đằng ấy đó, có
biết không? Tháp nhạc sáng nay rất náo loạn. Manfred quẳng cả chồng,
chồng sách nhạc ra khỏi tháp. Hắn tức nổ đom đóm mắt luôn. Tớ là Olivia,
còn đây là Bindi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.