CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 132

"Tụi em tính dẫn nó đi dạo," Bindi đáp.

Hai thằng lớn quay đi, nhưng khi chúng vừa bước chân lên những bậc

thang đá, Asa quay lại, nạt.

"Mà sao hai đứa mày ở đây, hả?"

"Tụi em ra đây cho yên tĩnh," Olivia thở dài. "Tụi con trai quậy quá."

"Nếu là tao thì tao sẽ không ở trong khu bỏ hoang quá lâu đâu," Asa

nhếch mép cười với Olivia thật kỳ dị, rồi phóng theo Manfred lên cầu
thang.

"Thằng đó khiến mình ớn sườn," Bindi lè lưỡi.

Chúng chờ thêm năm phút nữa mới quyết định là đủ an toàn để mở nắp

cho Henry ra. Cậu len ra phía bên hông ngôi mộ và nằm vật xuống cỏ. Áo
chùng và quần phủ đầy bụi màu xanh lá cây, còn tóc thì bám đầy mạng
nhện.

"Trong đó có một con cóc khổng lồ," cậu nói. "Tôi không thích cóc."

Hai con bé giúp Henry phủi bụi, xong cả ba leo lên ngồi lên nóc ngôi

mộ, chia nhau chiếc bánh mì vòng mà Bindi đã lén mang ra khỏi căn-tin.

Henry kể cho hai cô bạn nghe về ngôi nhà bên bờ biển của cậu, và về

việc cậu đã đến đây bằng Quả Cầu Xoắn Thời Gian như thế nào. Olivia kể
lại những cuộc phiêu lưu của bà mẹ nổi tiếng của nó khi đi làm phim trong
rừng sâu. Sau đó, đến lượt Bindi tả chuyện nó đã đi Ấn Độ để thăm ông bà
tuyệt vời của nó ra sau.

Khi tiếng còi đi săn rúc lên, gọi chúng đi ăn trưa, Olivia bảo:

"Đi với tụi này đi, Henry. Cứ tỉnh như không. Đừng tỏ ra sợ sệt gì. Khi

tụi này tới căn-tin thì đằng ấy có thể lẻn vô nhà bếp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.