CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 147

Ezekiel Bloor sẽ điên tiết lên mà đẩy nó đến kỷ Băng Hà thì đừng có trách
đấy."

"Còn lâu!" Charlie la lên. "Lão không thể làm được nếu không có Quả

Cầu Xoắn Thời Gian."

"Con không biết lão Ezekil Bloor có thể làm gì đâu," bà cô Venetia thả

giọng ngọt xớt, chết người của mình. "Có vài thứ kinh hãi lắm, không thể tả
bằng lời. Sao con không nói cho chúng ta biết thằng nhãi Henry đó đang
trốn ở đâu? Nó chẳng xứng đáng với sự trung thành của con đâu. Nó chỉ là
thứ chướng tao gai mắt. Đổi lại, sao con không thể là một cậu bé ngoan
nhỉ? Ta sẽ ghét ghê lắm nếu lão Ezekiel Bloor làm hại con, chó con à."

Charlie chả biết trả lời thế nào trước những lời lẽ này. Bà cô Venetia

luôn có làm cho nó mất cảnh giác bằng những lời mơn trớn. May thay, cánh
cửa bật mở và Ông cậu Paton ngó vô.

"Cái gì ồn ào thế?" Ông cậu Paton hỏi. "Tôi chẳng suy nghĩ gì được cả."

"Suy nghĩ mà đòi phải im lặng cơ đấy," bà cô Eustacia cười khẩy.

"Đừng có ngu ngốc thế chứ," Ông cậu Paton nói. "Làm ơn vận nhỏ âm

lượng lại. Công việc của tôi đang tới giai đoạn quyết định. Tôi không sao
tập trung được trong tiếng quàng quạc chói tai của đàn ngỗng cái như thế
này đâu."

"Chói tai?" Bà cô Lucretia thét chói tai.

Với giọng xem ra chừng mực hơn, nội Bone bảo:

"Chúng ta đang thẩm vấn Charlie về một điều tối quan trọng."

"Hừ, tôi cũng cần nó làm giúp một việc tối quan trọng. Đi nào, Charlie!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.