CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 170

hết sức ngạc nhiên, hóa ra đó là bà Onoria Onimous. Bà là một người thân
thiện, dịu dàng và có vẻ yêu trẻ con cũng nhiều như yêu thú vật.

Cuối cùng, khi quán cà phê đã đâu vào đấy, bà Silk đề nghị cho bọn trẻ

quá giang về lại đường Filbert.

"Và cả ba con nữa chớ," bà vừa nói vừa liếc nhìn Ông cậu Paton. "Nếu

đó là ba của con."

"Không phải, con không có... không, đó không phải là ba con," Charlie

nói. "Với lại tụi con còn phải tới chỗ khác nữa, cảm ơn bác."

"Ừ vậy. Tạm biệt các cậu bé. Đi nào, Gabriel." Bà Silk đi ra cửa.

Gabriel với tay ra và giải cứu con chuột con của nó ra khỏi túi Ông cậu

Paton, nhưng Ông cậu dường như chẳng để ý. Nó lôi một con chuột nữa của
mình ra khỏi túi Charlie. May quá, con này nãy giờ ngủ say sưa và chỉ ăn
một cục kẹo bạc hà kẹt ở đáy túi.

"Ngày mai gặp lại," Gabriel chào. "Sẽ thú vị cho coi. Không biết thằng

Asa có bị táp chưa."

Cậu loạng choạng bước theo sau mẹ, với cái giỏ quần áo cũ đeo dưới

một cánh tay, và tay kia ôm khư khư cái hộp đựng chuột kiểng trước ngực.

Charlie vỗ vai Ông cậu và nói:

"Đi được rồi đó, Ông cậu Paton."

Ông cậu đứng lên, mắt vẫn dán chặt vô trang sách đang đọc. Charlie lái

ông ra ngoài, ở đó hai ông cháu thấy Benjamin đang kẹp một sợi xích vô
vòng cổ con Hạt Đậu.

"Đề phòng nó lại nổi cơn muốn rượt theo cái gì." Benjamin giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.