CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 185

mòn vẹt và cửa sổ được phủ bằng những bức màn nhung dày.

"Chà!" Lão già khoái trá. "Chà, ta không bao giờ ngờ. Đây chẳng phải là

em họ Henry hay sao?"

Henry cố nuốt nước miếng, nhưng có một cục nghẹn cứng trong cổ họng

cậu. Cậu không thể nghĩ ra điều gì để nói.

"Lại gần đây," lão Ezekiel bảo.

Manfred và Zelda đẩy Henry một cú nữa. Cậu lảo đảo chúi về trước,

cảm thấy muốn xỉu. Lão già quấn trong chăn. Sao lão ta có thể chịu đựng
sức nóng như vậy chớ?

"Trời ơi là trời! Mày còn trẻ quá vậy?" Lão ta nói, vẻ phẫn nộ.

Henry cố tằng hắng.

"Tôi 11 tuổi," cậu nói, giọng khàn đặc. "Ít nhất là tôi đã 11 tuổi hồi tuần

trước."

Lão Ezekiel cau có.

"Tuần trước. Ý mày là cách đây 90 năm, phải không?"

"Không hẳn," Henry nói, cảm thấy gan dạ hơn. "Không phải theo ước

tính của tôi."

"Ốốốố! Không phải theo ước tính của tôi," lão già nhái giọng nó. "Xưa

kia mày luôn là đứa tài giỏi, đúng không? Hừ, bây giờ mày không tài giỏi
như thế nữa đâu. Để mình bị tóm, đúng chưa nào?"

Henry gật đầu.

"Vậy mày đã trốn ở đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.