CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 186

Trong cơn tuyệt vọng, Henry cố nghĩ ra một câu trả lời. Cậu biết mình

cấm không được để lộ ra bà bếp trưởng.

"Trong một tủ chìm."

"Tức là tủ âm tường? Ở đâu?"

"Trong bếp," Henry nói. "Không ai thấy tôi cả. Ban đêm tôi ra kiếm đồ

ăn."

Lão già cười khùng khục.

"Và lần này mày đã đi quá xa, đúng không?"

"Đúng," Henry trả lời một cách hiền lành.

"Cố định sẽ làm gì với nó vậy hả, cố?" Manfred hỏi.

"Tống nó lên gác xép đi, thưa ngài," Zelda đề nghị. "Cho nó ở với dơi

với chuột," con bé cười khành khạch, vẻ sướng rơn.

Lão già vuốt cái cằm lởm chởm râu trắng của mình.

"Hừ, Quả Cầu Xoắn Thời Gian đâu?" Lão hạch hỏi.

"Tôi không biết. Con chó đã lấy đi rồi."

"Nó ấy hả? Nó là một con cún ngoan... sắp đem về cho chủ cũ của nó

một món quả nữa. Con chó rất sợ Quả Cầu Xoắn, mày biết đấy."

Nụ cười của Ezekiel còn kinh tởm hơn vẻ quạu quọ của lão. Răng lão đã

rụng gần hết, được những cái còn lại thì sứt mẻ và đen xỉn.

Henry đoán là lúc nãy May Phúc chỉ muốn một trò chơi thôi, nhưng cậu

quyết định cứ để lão Ezekiel muốn nghĩ gì thì nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.