CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 273

Ông Oninous gật đầu:

"Tốt!"

Ông thò tay vô trong áo nỉ của mình và lôi ra một chiếc chìa khóa nhỏ

xâu một sợi chỉ bằng vàng. Đặt một bàn tay có móng dài như vuốt thú lên
cánh cửa, ông tra chìa khóa vô ổ và nhẹ nhàng xoay. Một tiếng "tách" nhẹ,
và cánh cửa bung ra.

"Lũ mèo ở trong đó đó." Ông Onimous nói. "Chúng sẽ dẫn đường cho

các cậu. Giờ, chỉ có các cậu đi thôi. Ta sẽ khóa cánh cửa này lại sau lưng
các cậu. Chúng ta không thể ẩu được."

Charlie ngó vô khoảng tranh tối tranh sáng đằng sau cánh cửa. Nó liền

nhận ra những viên đá to bản, hình thành nên các bức tường của một đường
hầm. Một đốm sáng lung linh từ xa bắt đầu nhích lại gần hơn, Charlie nín
thở.

"Thấy chúng rồi."

Nó bước vô đường hầm. Fidelio bám sát theo sau. Chúng bước đi thành

hàng một, nhẹ dẫm lạo xạo lên nền nhà rải sỏi trơn láng. Charlie đã tưởng là
sẽ gặp một cái hang gồ ghề, nền đất, nhưng hóa ra đường hầm này lại được
xây dựng rất cẩn thận. Những phiến đá to màu đỏ xếp thẳng thớm sít vô
nhau nhau, ngay cả ở chỗ mái trần thấp.

"Cái này xưa lắm rồi." giọng khàn đặc cùa Fidelio âm vang khắp đường

hầm. "Anh thắc mắc không biết ai đã sử dụng nó."

"Có lẽ là những chiến binh." Charlie đoán. "Rất có thể đây là một lối

thoát bí mật nếu lâu đài bị chiếm giữ."

"Và con nít nữa." Fidelio bổ sung. "Giờ là lối ra của Henry"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.