CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 52

"Thế, thầy Pilgrim không nói gì à?"

"Thầy thậm chí còn không nhận ra là có Henry xuất hiện, mà nếu thầy

có... " Charlie lúng túng. "Em nghĩ thầy sẽ không làm hại anh ấy đâu."

"Hừm. Anh hơi lo đây! Em không thể nói cho thầy Pilgrim biết." Fidelio

rì rầm. "Vậy em sẽ làm gì với ông cậu cụ-kỵ-từ-đời-tám-hoánh này bây
giờ?"

"Em nghĩ em sẽ lén đưa anh ấy về nhà vào cuối tuần. Nhưng trước tiên

phải kiếm ít đồ ăn cho anh ấy đã."

"Giờ nghỉ ăn trưa là tốt nhất," Fidelio bảo. "Cậu ấy có thể ăn phần của

anh... nếu không phải là thịt xay. Em sẽ lẻn vô tháp, trong lúc đó anh... "

Fidelio ngừng bặt. Thình lình, một gương mặt thò ra từ tít trên đầu bức

tranh.

"Mấy bồ đang làm gì vậy hả?" Emma Tolly hỏi.

Charlie định nói cho Emma biết chuyện; dù sao con bé cũng là bạn, lại

cũng có phép thuật, nhưng có cái gì đó ngăn nó lại.

"Tán dóc thôi. Trong phòng ngủ chung chẳng có chỗ nào yên tĩnh cả."

"Hiểu rồi," Emma thở dài. "Mình phải vẽ cho xong bức tranh này."

"Tụi này đi đây," Fidelio nói.

Hai thằng lách mình ra khỏi bức tranh.

Ngay khi chúng sắp rời phòng vẽ, Charlie chợt trông thấy một cuốn tập

vẽ phác thảo mở rộng trên bàn. Nó nhìn đăm đăm vô cuốn tập và tiến lại
gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.