CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 53

"Tập của mình đó," Emma bảo. "Mới phác thảo thôi. Chẳng có gì đặc

biệt."

Nhưng những bức phác thảo rất đặc biệt. Tất cả các trang đều vẽ hình

chim. Chim đang đánh nhau. Chim bay liệng, xà xuống, bay vút lên, lao
thẳng xuống. Trông những con chim thật con chim thật đến nỗi Charlie cảm
giác nếu có chạm vô chúng thì sẽ như chạm vô lông thật vậy.

"Tuyệt quá," Charlie thì thầm.

"Tuyệt quá," Fidelio đồng tình, đáp lại.

"Cám ơn!" Emma nhoẻn miệng cười bẽn lẽn.

Thình lình, cánh cửa đằng sau chúng xịch mở, một giọng cất lên:

"Các trò đang làm gì ở đây vậy?"

Thầy Boldova hiện ra. Ai cũng có thể đoán ngay thầy là giáo viên hội

họa, bởi vì quần áo thầy dính đầy những vệt sơn vẽ. Ngay cả chiếc áo chùng
xanh lá cây mà thầy hay quên mặc cũng có những đốm màu li ti ở tay áo.
Trông thầy Boldova cứ như lúc nào cũng đang nghỉ hè. Mắt thầy màu nâu
lục nhạt, làn da rám nắng khỏe mạnh và mái tóc nâu dài cột túm đuôi ngựa.

"Con đang cho Charlie và Fidelio coi tranh con vẽ," Emma tự tin nói.

"Tụi con đi liền mà."

"Ừ, được rồi, Emma." Ông thầy dạy vẽ mỉm cười tươi rói vời cả bọn.

Không bao giờ có chuyện phải sợ thầy Boldova. Thầy không bao giờ

phạt cấm túc ai, không bao giờ phạt học trò vì tội bừa bãi, lơ đễnh, hoặc
ngay cả đi trễ. Điều duy nhất khiến thầy nổi cơn tam bành là những bài vẽ
bôi bác.

Thầy nhìn Charlie vẻ dò hỏi và buột miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.