CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 163

"Trời ơi! Ngươi không tính trói ta vô giường đấy chứ!" Ông cậu Paton la

hoảng.

Nụ cười của Skarpo rộng ngoác ra thêm. Ông ta nhét sợi xích trở vô túi

và lôi ra một chiếc chuông nhỏ bằng bạc, rồi rung chuông ở ngay phía trên
đôi bàn chân của Ông cậu Paton. Nó kêu leng keng vui tai khi thầy phù thủy
bắt đầu hát ngân nga.

"Gì thế? Thần chết gióng chuông gọi ta hả?" Ông cậu Paton rền rĩ.
"Con không nghĩ vậy đâu, Ông cậu," Charlie trấn an. "Ông cậu à, thật

tức cười, khi đi vô bức tranh thì con hiểu gần hết ông ấy nói gì, nhưng bây
giờ con gần như chẳng hiểu lấy một chữ ông ấy nói."

"Cả ta cũng chẳng hiểu. Ta đoán là khi mày đi vô, theo như mày nói,

mày sẽ hòa nhập với nơi mày tới. Lúc đó, khi mày nghĩ tới việc gì, thì việc
đó cứ thế mà xảy ra thôi."

"À, con hiểu rồi," Charlie tư lự.
Skarpo bây giờ đang bước quanh phòng, rung chuông và ề à một bài hát

trầm. Đột nhiên ông ta tới tì xuống bên cạnh Ông cậu Paton và ra lệnh:

"Le lữi ra!"
Ông cậu Paton cau có ngước nhìn thầy phù thủy và bắt buộc phải làm

theo.

Thầy phù thủy lùi lại, giật giọng:
"Hum rồi ngưi ử đao?"
"Nếu tôi hiểu đúng ý ông muốn nói, thì hôm rồi tôi ở Lâu đài Yewbeam,"

Ông cậu Paton nói.

"Quỷ thần ôi!" Thầy phù thủy kêu lên. Một gia đình trôi dạt - lừa đảo,

côn đồ, giết người. Tai ưng cho ngươi!"

"Đúng là tai ương thật," Ông cậu Paton lầm bầm.
"Cỏ roi ngựa!" Thầy phù thủy nói. "Thảo mộc linh thiêng. Tắm, gội đầu,

uống, hít nó vô."

Đúng lúc đó, nắm cửa xoay và trước khi Charlie kịp ngăn lại, thì Skarpo

đã xông vút ra mở cửa. Cánh cửa bung ra, để lộ nội Bone. Trong tích tắc, bà
ta nhìn trân trối vô thầy phù thủy, rồi không thốt được một lời, bà nhắm mắt
lại và từ từ đổ ụp xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.