CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 164

"Ngứt!" Skarpo tuyên bố.
"Chuyện gì vậy?" Ông cậu Paton hỏi, ông không thể nhìn xa hơn bên

ngoài cánh cửa.

"Nội Bone," Charlie nói. "Bà ấy xỉu rồi. Nhìn thấy Skarpo bằng xương

bằng thịt chắc là phải sốc thôi!"

"Đặt bà ấy lên giường bà ấy," Ông cậu Paton bảo. "Bà ấy sẽ chỉ nghĩ là

mình vừa gặp ác mộng."

Skarpo đang đứng trước họ một bước. Ông ta lẳng nội Bone lên vai, và

rồi, với Charlie dẫn đường, ông khiêng người phụ nữ bất tỉnh vô phòng bà,
tại đây ông thảy bà xuống giường.

"Cẩn thận," Charlie la lên. "Xương người già, ông biết đấy."
Skarpo bật cười hích hích thật lớn rồi ra lệnh:
"Giờ, đua ta vè nhà!"
"Được," Charlie nói.
Nhưng khi họ trở lại phòng của Charlie, Charlie bỗng nghi ngờ.
"Ông sẽ để cháu ra trở lại chứ?" Nó hỏi thầy phù thủy.
"Cháu không muốn bị kẹt lại với ông mãi đâu."
"Khong đau," thầy phù thủy nói. "Ta sẽ cho ngưi ba cú đảy."
"Được," Charlie nói, lòng hồ nghi.
Nó đặt bức tranh tưạ vô cây đèn bên cạnh giường và nhìn vô đôi mắt vẽ

của thầy phù thủy. Không có gì xảy ra. Thế thì, làm sao được? Charlie nhận
ra là, Skarpo thật đang ở đây, bên cạnh nó, đang túm lấy cánh tay nó. Đằng
sau những con mắt vẽ kia không có linh hồn, không có ý chí để lôi nó vô
bức tranh.

"Cháu nghĩ chắc ông phải muốn cháu đi vô mới được," Charlie nói.
"Ừm."
Hai bàn tay xương xẩu bấu chìm vô hai bả vai Charlie. Skarpo bước một

bước lại gần bức tranh, và rồi thêm một bước nữa.

"Đảy đi, đò ngu, đò quáy vặt," cái giọng đằng sau tai Charlie thúc giục.
"Ông làm ơn, cháu đang cố... "
Charlie đột nhiên thấy mình bay bổng về phía trước. Đó là một cảm giác

quái dị nhất, vì đôi bàn tay ở sau lưng hình như đang thọc hẳn vô cơ thể nó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.