CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 181

"Tụi mình ra hết mau." Olivia nói.
"Nhưng tụi mình chưa tìm thấy cỏ roi ngựa." Charlie lừng khừng.
"Quên đi." Tancred nói. "Hôm khác bọn mình sẽ tới."
Nhưng có thể sẽ không có ngày khác. Charlie quyết không bỏ cuộc. Nó

quay người lại, đảo mắt liên hồi và ngó chằm chằm vô những bụi cây, trong
khi bọn bạn hối hả chạy về phía bức tường.

"Coi chừng!" Tancred hét khi cánh cửa nhà sau bật mở.
Và rồi Charlie trông thấy bụi cây, gần như ngay dưới chân nó. Không có

thời gian mà tỉa cành hay lấy búp, nó giật mạnh, nhổ nguyên cả bụi khỏi
mặt đất, để cả rễ.

"Mày làm cái khỉ gì đấy?" Bà cô Eustacia rít lên từ ngưỡng cửa.
Bà ta chạy ào xuống những bậc cấp khi Charlie phóng lẹ qua khu vườn,

dẫm bừa lên cây cỏ. Olivia đang bò qua tường thì bỗng có một tiếng "rắc"
lớn ngay dưới bàn chân phải của Charlie, và trước khi kịp dừng lại thì nó đã
thấy mình trượt dài trên mặt đất.

"Íiii... Ôôô!"
Charlie la lớn, cố túm lấy một bụi cây khẳng khiu. Vô ích. Nó đang lộn

nhào càng lúc càng sâu xuống một cái hố đen ngòm.

"Mày không ngó thấy cái bẫy của ta hả, thằng ngu?" Bà cô Eustacia cất

giọng khàn đục.

"Charlie, đằng ấy ở đâu?" Olivia gọi.
"Cứu với!" Charlie bấu chặt lấy hai bên thành hố, nhưng đất ở đấy nhớt

nhợt những con ốc sên và cỏ cây thối rữa.

Trong tất cả các bà cô, thì bà Eustacia có giọng cười ma quái nhất. Tiếng

cười của bà khành khạch thật độc địa.

"Ha! Ha! Ha!"
Bà ta đứng sừng sững ngay bên trên Charlie, và nó trông thấy quang

cảnh gớm ghiếc là đôi vớ màu nâu cùng đầm lót màu đen.

Nó vội nhắm tịt mắt lại, mồm la yếu ớt:
"Cứu tôi với!"
"Quá trễ mà cứu với kiếc!" bà Eustacia cười ngạo nghễ. "Mày bị kẹt như

một con chuột mắc bẫy, Charlie Bone. Giờ tao phải làm gì với mày đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.