CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 65

"Thưa thầy, con chuột của thầy này," nó trao Rembrandt cho thầy.
"Cái gì?" Thầy Boldova nhìn lom lom Rembrandt. "Cái gì đây?"
"Con chuột của thầy," Billy lập lại.
"Tôi không có chuột."
Rembrandt chít lên một tiếng não nề.
"Đúng nó là của thầy mà, tên nó là Rembrandt."
Thầy Boldova bắt đầu nhúc nhích, nhưng rõ ràng thầy không còn là thầy

nữa. Thầy quay người và bước đi về hướng ngược lại.

"Vứt nó đi!" Thầy hét. "Thảy nó vô thùng rác!"
Nếu chuột có thể ngất xỉu thì hình như Rembrandt đã xỉu rồi. Dường như

thế thật, nó nằm bất động, mềm oặt. Billy nhét con chuột và dưới chiếc áo
len chui đầu của nó và chạy lên phòng ngủ chung.

"Đi rồi," con chuột lào khào khi Billy nằm kềnh ra giường.
"Cái gì đi rồi?" Billy nói. "Ý mày là thầy Boldova hả?"
"Chết," Rembrandt nói. "Ánh sáng đi rồi."
Billy hiểu ra ý của con chuột muốn nói gì.
"Ý mày là con người thật của thầy phải không? Linh hồn của thầy ấy?"
Rembrandt thở dài.
Billy bàng hoàng trước những gì vừa chứng kiến, đến nỗi nó không sao

ngừng run lập cập được. Belle không phải là một nữ sinh gì hết, mà là một
bà già, già khú khụ. Bà ta vừa thay hình đổi dạng, nhưng bà ta cũng làm cái
gì đó thật kinh khủng với thầy Boldova. Belle là kẻ thôi miên, giống như
Manfred Bloor.

"Hai phép thuật một lúc."
Billy lẩm bẩm một mình. Nó nằm ngửa trên giường và nhắm mắt lại. Nó

ước gì có thể về nhà và nói chuyện với ai đó. Nhưng nó không có nhà để về.
Lão Ezekiel đã hứa với nó là nó sẽ được nhận làm con nuôi, nhưng cha mẹ
tử tế mà lão nhắc tới đó không bao giờ tới cả.

"Nói với bà bếp trưởng," một giọng vang lên.
Billy mở mắt ra. Con chuột đang ngồi trên ngực nó, nhìn nó chăm chăm.
"Nói với bà bếp trưởng," con chuột nhắc lại. "Bà bếp trưởng biết rất

nhiều chuyện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.