CHARLIE BONE TẬP 4 : CHARLIE BONE VÀ LÂU ĐÀI GƯƠNG - Trang 169

đứa con gái Amoret chào đời, bà biết rằng mình sẽ chẳng còn sống để bảo
vệ cho nó và cho con cháu khác sau này của bà. Nhưng bây giờ đã có hai
đứa cháu trở lại với bà, và bà có thể thấy mình đang có một cơ hội lạ lùng
để giúp đỡ cho những đứa trẻ dũng cảm này.

Gần một ngàn năm qua, hoàng hậu đã phải sống trong miền đất chết –

một thế giới khác- và từ đó bà có thể mang một vài quyền năng nhất định
vào cuộc sống mới mà ngay cả bà và con ngựa yêu quý của bà cũng không
thể có được trong những năm trước kia. Quyền năng này cho phép bà leo
lên được những dốc đá dựng đứng để vượt qua những vực thẳm đáng sợ
nhất, và bay khoan thai trên những con sóng sủi bọt lăn tăn.

Họ đi dưới trăng rằm, men theo bờ biển, một hành trình mà hoàng hậu

biết rất rõ. Charlie nhận thức được rằng nó và Billy đã có một đêm huyền
diệu. Chúng gia nhập vào một thế giới kì lạ hơn bất cứ nơi nào nó đã nhìn
thấy khi đi vào các bức tranh. Không có một con đường, nhà cửa, ánh sáng
hay tiếng động nào ở miền đất này: nó cổ xưa, hoang dại, và vắng lặng.

Đôi lần, Charlie ngủ gục, nhưng khi nó thức dậy nó vẫn thấy mình ngồi

trên lưng ngựa với cái đầu đang gà gật buồn ngủ của Billy tựa vào lưng và
con bướm trắng tỏa sáng trước mặt nó, giống như một vương miện nhỏ xíu
giữa hai tai con ngựa. Cho đến lúc này, con ngựa không hề dừng lại –
không một lần nào – cho tới khi nó phi nước kiệu đến một cái vịnh rộng lớn
nơi mà bãi biển lấp lánh với các vỏ sò, vỏ ốc và cát trắng sáng như bạc.

Con ngựa khẽ hí lên và Billy bảo, "chúng ta tới rồi."
"tới rồi?" Charlie nhìn nó ngạc nhiên. Tất cả những gì nó có thể thấy là

đại dương đang tỏa sáng và bãi biển; bên dưới chúng là một vực thẳm dựng
đứng chọc thẳng vào bóng đêm.

"nó ở ngoài kia!" Billy trượt xuống lưng ngựa và chạy đến bên mép

nước. "Ở đó!" nó chỉ.

"anh chẳng thấy gì cả." Charlie trượt chân ra khỏi bàn đạp và nhảy

xuống bãi biển. "Ở đâu?" nó tìm kiếm trong bóng đêm và thấy ở đằng xa,
xa kia là một quầng sáng huyền bí, giống như sự phản chiếu ánh sao trên
mặt nước. "anh nghĩ là anh đã thấy nó rồi," nó nói. Và nó tự hỏi liệu có ai
trong cái lâu đài xa xăm đó đang đốt nến không. Có thế là cha nó cũng nên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.