CHARLIE BONE TẬP 4 : CHARLIE BONE VÀ LÂU ĐÀI GƯƠNG - Trang 78

Và tớ muốn chắc chắn mình sẽ được nhận vai diễn. Có bốn vị giám khảo
ngồi bên bàn, hai ông và hai bà. Họ thậm chí không ghi chép gì hết. và khi
tớ làm xong thì ông đạo diễn, chính xác là một nguời bạn của ba tớ, mỉm
cười với tớ và nói, ‘Cám ơn Olivia. Diễn rất tốt, nhưung không hoàn toàn
giống như điều chúng tôi đang tìm kiếm."

Một dòng nước mắt tuôn trào xuống má Olivia.
"Cái con bím tóc ấy được nhận vai," nó nói gằn giọng.
"Ôi, không," Charlie kêu lên. "Mình không tin nổi."
"Điều tệ nhất trong mọi điều là tó đã giận lây mẹ tớ. Hai mẹ con cãi nhau

nảy lửa và tớ nói đó là do lỗi của mẹ rớ. Giừo thì mẹ tớ còn cáu tiết hơn cả
tớ nữa. Tớ nói tớ sẽ đi gặp bọn đằng ấy ở quan cà Phê Thú Kiểng, nhưng tớ
không thể đối mặt với việc phải nói với tất cả mọi người. Tớ nghĩ tớ sẽ mua
ít hoa tặng mẹ để dàn hòa, và có người bảo tớ có một tiệm bán hoa đang
mơt cửa, ở đâu đây nè."

"Ở ngay đằng kia kìa!" Charlie hất đầu qua bên kia đường. Thiệt kỳ

quặc, nó tự hỏi tại sao trước đó nó không nhận ra. Khung cửa và cái cửa sổ
sơn màu xanh lá cây đậm và nhữung chữ bên trên cửa sổ hàng đựơc in bằng
những mẫu tự vàng rực, uốn lượn. HOA THIÊN THẦN.

"Toàn hoa trắng!" Olivia nhận xét, vẻ đằng đằng của nó bắt đầu nguội

bớt.

Đúng vậy. Mọi bông hoa bên trong cửa sổ bày hàng đều trắng: Hoa huệ

tây, hoa hồng, hoa cúc và những cây lạ lùng mà Charlie chưa thấy bao giờ.

"Tụi mình lại coi cửa có mở không," Charlie bước xuống khỏi vỉa hè,

nhưng Olivia lừng khừng ở lại.

"Đi nào," Charlie chộp tay con bé. Hạt Đậu cũng đã kéo Charlie qua

đường, và cuối cùng, một dây ba đứa lùng nhùng lết tới tiệm bán hoa.

Lách nhìn qua những bông hoa nở rộ bên trong cửa sổ bày hàng, Charlie

nói:

"Cửa mở. Mình thấy có người."
Nó tiến tới cửa chính.
"Không," Olivia nói. "Tớ đổi ý rồi. ’’
"Sao vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.