CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 147

“Tuyệt. Em nghĩ em sẽ có thể đưa những con khác trở về không?”

Charlie thở dài não nề. “Em làm sao được hả, Gabe? Anh nghĩ coi. Hầu

như mọi chim chóc trong thành phố, mọi chuột cống, chuột chù, ếch, nhái,
chó, mèo - kể không hết - đều đã chạy mất. Làm sao em có thể đưa tất cả
chúng về mà không... mà không...”

“Nói chúng ở đâu,” Gabriel tiếp lời. “Thì ra vấn đề của em là vậy.”

Charlie chẳng bận lòng cái sự cả nửa bọn trai trong phòng ngủ chung

không nói chuyện với mình. Trong đầu nó có quá nhiều thứ phải nghĩ rồi.
Thật lâu sau khi đèn tắt, nó vẫn thức trơ trơ, và khi chắc chắn tất cả bọn
khác đã ngủ say, nó nhón gót đi tới cửa sổ và mở rèm cửa ra, chỉ hé vừa
cho một mảng ánh trăng bò vào phòng. Đốm sáng đó đổ thành một dải hẹp
đằng sau giường nó.

Charlie chui xuống dưới chăn và chờ đợi. Liệu Naren có tìm thấy nó?

Liệu cô bé có gởi thông điệp đến vì nó nóng lòng muốn nói chuyện với cô
bé? Đúng lúc nó gần như mất hết hy vọng thì những bóng đen bé xíu bắt
đầu liêu xiêu qua bậu cửa sổ và vào phòng. Charlie nhìn chúng bò qua
giường mình lên tường. Cuối cùng chúng dừng lại và nó có thể đọc được
hàng chữ.

“Anh khoẻ không, Charlie?”

“Anh đang gặp rắc rối,” Charlie thì thào. “Anh phải đưa tất cả thú về,

Naren ạ, và phải thật sớm, không thì họ sẽ nhốt anh.”

Những cái bóng nhỏ nhanh nhẹn tự xếp lại và Charlie ngạc nhiên khi

đọc.

“Chúng đang trên đường trở về. Ngày mai mọi sinh vật mất tích sẽ trở lại

thành phố,”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.