CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 162

“Bọn chúng là một lũ bủn xỉn,” người bạn anh ta tán thành ngay.

Hai người bồi bàn khua loảng xoảng khi chuyển đồ ăn từ xe đẩy lên bàn,

đến nỗi Charlie và Billy không cần giữ kẽ nữa, có thể bò về phía cái bục.
Charlie muốn ngồi ở chỗ tốt để nghe được những gì mọi người nói quanh
cái bàn chóp bu này.

Thêm hai chiếc xe đẩy nữa được đẩy vào, và chẳng mấy chốc, bọn con

trai đã nghe thấy tiếng người rì rì rào rào càng lúc càng gần hơn, cho đến
khi tràn ngập cả phòng ăn. Một trăm đôi chân, nào lê lết, nào rầm rập, dậm
thịch thịch, hay nhún nhảy khắp căn phòng, khi các vị khách tìm chỗ của
mình.

Tùm hụp trong bóng tối, Charlie và Billy lắng nghe tiếng nhai thức ăn,

tiếng nhóp nhép và nuốt ừng ực phía trên đầu. Charlie bị mắc kẹt giữa hai
cặp cẳng dại thật dài mặc quần tây đen. Nó quyết định di chuyển và lùi
trúng Billy, rủi thay, thằng này đặt luôn tay lên một bàn chân đi giày bạc.

“Xin ông làm ơn...” Giọng một phụ nữ.

“Xin cô nói chi?” Người đàn ông đối diện bà ta hỏi.

“Ông đá phải tôi”.

“Cô lầm rồi. Ai đó đấy chứ”.

Đẩy May Phúc ra đằng trước, bọn con trai lật đật bò hết sức xa khỏi

chiếc giày bạc. Vừa kịp lúc. Tấm khăn trải bàn được nâng lên và người phụ
nữ đi giày bạc ngó xuống gầm bàn. Bọn con trai nín thở cho tới khi, với
một tiếng hự khó chịu, người phụ nữ thả rơi tấm khăn xuống chỗ cũ.

Bữa tối cứ thế trôi đi và trôi đi và trôi đi. May Phúc đã ngủ khò và Billy

bắt đầu ngáp. Thế rồi thì một tiếng suỵt rơi xuống căn phòng và tiến sỹ
Bloor bắt đầu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.